Anh hái mấy đóa hoa tim tím Khi tình cờ đi ngang qua nhà em ngày trước Người không còn ở đó Người đã đi đâu rất xa Chỉ còn hàng rào nở đầy hoa đậu biếc Buổi sáng ngồi nhâm nhi chén trà sớm một mình Trà hương hoa đậu biếc Sóng sánh màu tím khô trong ly trà trước mặt Chợt làm anh nghẹt thở Chợt làm anh nhận ra tháng tám có mùa thu trôi qua rất chậm Hình như còn nấn ná Hình như còn đợi chờ Hình như còn đong đưa Trong mấy lời ca dao thật cũ “... Nụ tầm xuân nở ra xanh biếc Em có chồng anh tiếc lắm thay...” Phải chi ngày đó Anh biết nụ tầm xuân là hoa đậu biếc Đã chẳng phải ngậm ngải tìm trầm Lên non xuống biển Bên giàn hoa đậu biếc Những cánh hoa màu tím long lanh hạt mưa đêm Hương thời gian đâu còn Chưng cầt tuổi thanh xuân Vun xới góc vườn xưa hoài niệm. 14/08/2021
VỀ ĐÂU MÙA CHIM TRAO TRẢO
Khi con chim trao trảo cuối cùng rời tổ bay đi
Khu vườn tuổi thơ tôi bỗng trở nên buồn bã Chỉ còn chút hoa nắng vàng ươm gieo neo trên tàn bình bát Tím tim nhánh lục bình trôi dạt về phía sông xa. Khắc khoải tiếng kêu chiều khoan nhặt hồn tôi ngày cũ Lãng đãng trong sương thơm làn khói bếp quê nhà. Bay về đâu Những mùa chim trao trảo Tôi một đời đuổi bóng giấc mơ xa Tôi một đời Chân phèn lấm lấp hạt phù sa Nước sông Hậu sông Tiền trầm tích bao mùa hoa thương nhớ. 9/8/2021
THƠ VÔ TÌNH LẬT MỞ TRANG KHUYA
Hái nắm lá trầu không mẹ têm vôi nửa buổi Thương con trăng gầy ai hát “Lý con sáo” qua sông Trên đầu kèo tắc kè giật mình câu bóng tôi trên vách Thành vệt sao băng xanh dãi lụa mênh mông. Tội con sên cuộn tròn giấu kiếp tằm trong vỏ ốc Nên tiếng dế dại khờ hát mãi khúc trăng xưa Lời ca dao dưới ngọn đèn chỉ toàn bóng chữ Trong tiếng thở dài
còn đọng mấy giọt mưa thưa. Câu thơ một đời tôi vắt cạn mình khánh kiệt Đêm nay vô tình lật mở những trang khuya.
Trường hợp muốn có chữ ký tác giả để lưu niệm, ở Việt Nam, xin liên lạc với Cô Sóc, tel.: 090-360-4722. Ngoài Việt Nam, xin liên lạc với Ms. Phan Hạnh Tuyền, Email:phanhanhtuyen@gmail.com
Hay ước nguyện cuối cùng trước khi nhắm mắt, không chỉ của giới trẻ mà, của rất nhiều văn nghệ sĩ thời đó là, một lần được đứng dưới những ngọn đèn vàng của ga Lyon!
ông được trao huy chương vàng cuộc triển lãm hội họa, do cơ quan Giáo Dục, Khoa Học và Văn Hóa UNESCO, thuộc tổ chức Liên Hiệp Quốc tổ chức tại Roma năm 1967.
Tôi vẫn nghĩ, cái giá mà một người nổi tiếng phải trả, chính là những tin đồn, những dư luận xấu/ tốt thêu dệt bên cạnh hào quang của người ấy. Nhất là với các nghệ sĩ ở lãnh vực âm nhạc và trình diễn.
Du Tử Lê là Thi Sĩ Một Đời. Thi Sĩ Viết Hoa, tôi viết và biết về thi sĩ như thế. Ông không chỉ làm thơ. Ông sống với thơ. Sống bằng thơ. Thơ với ông là một.
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.