Tháng mười theo mùa đưa hương
nồng nàn hoa sữa
mùa thu bây giờ dường như không còn là mùa thu nữa
vội vàng, vội vàng
những chiếc lá cuối cùng bịn rịn tiễn đưa nhau.
Mùa đông rồi sang
gió gõ lên bức tường rêu những ngôn từ màu trắng
cơn mưa chiều tưởng thương khúc mùa thu lẳng lặng
trút nỗi buồn lên cả vách mùa đông
mùa đông thì chênh vênh
mà em thì dịu dàng rất đỗi
tìm tôi
bổi hổi tháng mười.
Trên bậu cửa nhà ai có đóa hồng nhung lung lay cánh gọi
tình yêu về bên khóm mưa
rong rây rong rây
đợi
em một ngày
một ngày qua tôi, qua tôi
tháng mười rồi cũng bỏ đi như chưa từng bao giờ đến
em đến rồi
em nhé đừng đi.
Rồi cũng sẽ đến lúc tôi nhìn thấy
những con đường li ti trên khuôn mặt em
những sợi mây trắng vờn trên mái tóc em
tôi muốn níu chân tháng mười
và ngưng lại chút thu
mãi mãi.
Gửi ý kiến của bạn