Thái Thanh/ Khúc/ Năm Bảy
Con chim ngứa cổ mà, không hát
Trời, đất lui về cõi lặng, thinh
gỗ lên nước gỗ; vân lên ngọc
Tiếng hát lên mầm/ nắng, gió/
riêng
Đến, như vệt sáng xuyên âm, vực
Gieo khắp nhân gian luống lửa, mừng
Truy thân thế, tước tưa hình tích
Trí tuệ thơm/ mềm/ nốt
trắng, đen
Rớm giây thanh quản máu tiền kiếp
Cát lở đôi triền thức, thức, xanh
Hong, khô ngọn sóng trên lưng biển
Mặt trời rịn, ứa giọt/ kinh/
tâm
Trước, sau ngó lại: - không sau, trước
Một đời, như thế hỏng hay được?
Cách gì, chăng nữa cũng xong rồi
Thời gian: đạo tặc ư?
-mặc xác
Về, khi rừng hú ngang tim bão
Núi lớn nghiêng đầu. Sông ăn năn
Nhỏ nhoi/ thế giới/ hư trong thực
Bụi ngậm/ lời/ rơi đầy
khoảng không/
Gửi ý kiến của bạn