ĐÔI BỜ LAU TRẮNG
Cau xanh sánh với trầu vàng
Mẹ tôi mưa nắng đôi đàng đa đoan
Tình đất tình người cưu mang
Chợ quê quằn gánh kiếp tằm long đong.
Thân cò qua những thu đông
Sông dài biển rộng đục trong suối nguồn
Đắng cay giấu mãi bên lòng
Đâu hay năm tháng đã còng vết đau.
Ngọn đèn bấc lụn dầu hao
Câu ca dao cũ đã chao nghiêng lòng
Nhớ từng nhịp võng ru con
À ơi câu hát mỏi mòn sạn chai.
Nhọc nhắn đội cả sương mai
Nắng mưa lấy hết tháng ngày hồn nhiên
Còn trong ánh mắt dịu hiền
Mẹ mang theo cả muộn phiền trăm năm.
Con thèm lót lá mẹ nằm
Ấm êm trôi hết thăng trầm qua đây
Giữ giùm con tuổi thơ ngây
Đôi bờ lau trắng dáng gầy mẹ tôi.
CHIM QUYÊN KHÔNG XUỐNG ĐẤT
Ai hát lý chim quyên
Chiều, bên bờ sống vắng
Đâu phải là nợ duyên
Đàn cầm đau thầm lặng.
Có nhả hạt sầu rơi
Mỏi đường bay lữ thứ
Hoa xuân đã phai rồi
Rụng bao mùa thương cũ.
Lòng mênh mông tiếng sóng
Gởi theo con nước đầy
Cá đâu còn đớp bóng
Mù tăm khúc sông dài.
Nhãn lồng quả chín bói
Chim ơi sao không về
Lia thia còn quen chậu
Sao đành bỏ bến quê.
Tuổi trẻ mình trốn đâu
Giữa dòng đời xuôi ngược
Sóng vẫn sóng bạc đầu
Cuốn trôi về phía trước.
Chim quyên không xuống đất
Còn trăm nhớ ngàn thương
Tóc nào sầu đã bạc
Tiếng vạc mờ đêm sương.
NGẪU HỨNG THÁNG BA
Sông ơi chảy một dòng thôi
Biết đâu nguồn cội ngược xuôi kiếp người
Phù sa nặng nợ đắp bồi
Ngày sau khắc dấu nổi trôi thương hồ.
Gieo mùa quả ngọt nên thơ
Nắng trong veo giữa bãi bờ tháng ba
Hồng lên môi mắt người xa
Giữ bao thương nhớ theo tà áo rơi.
Gieo chi hạt nhớ đầu đời
Mà sao mưa lại trắng trời tương tư
Chút ngỡ ngàng lá tình thư
Nhớ nhau vai áo hình như đã nhàu.
Xanh lên bờ tóc thuở nào
Cánh chiều chim mỏi về đâu cuối ngàn
Dẫu môi còn chút nồng nàn
Tuổi đôi mươi đã phai tàn sắc hương.
Rồi trong nắng gió bụi đường
Tìm đâu câu hát dịu dàng tiếng xưa
Ru từng phiến lá ngày mưa
Nguyện làm hoa nở bốn mùa yêu nhau.
12/3/2022
Cau xanh sánh với trầu vàng
Mẹ tôi mưa nắng đôi đàng đa đoan
Tình đất tình người cưu mang
Chợ quê quằn gánh kiếp tằm long đong.
Thân cò qua những thu đông
Sông dài biển rộng đục trong suối nguồn
Đắng cay giấu mãi bên lòng
Đâu hay năm tháng đã còng vết đau.
Ngọn đèn bấc lụn dầu hao
Câu ca dao cũ đã chao nghiêng lòng
Nhớ từng nhịp võng ru con
À ơi câu hát mỏi mòn sạn chai.
Nhọc nhắn đội cả sương mai
Nắng mưa lấy hết tháng ngày hồn nhiên
Còn trong ánh mắt dịu hiền
Mẹ mang theo cả muộn phiền trăm năm.
Con thèm lót lá mẹ nằm
Ấm êm trôi hết thăng trầm qua đây
Giữ giùm con tuổi thơ ngây
Đôi bờ lau trắng dáng gầy mẹ tôi.
CHIM QUYÊN KHÔNG XUỐNG ĐẤT
Ai hát lý chim quyên
Chiều, bên bờ sống vắng
Đâu phải là nợ duyên
Đàn cầm đau thầm lặng.
Có nhả hạt sầu rơi
Mỏi đường bay lữ thứ
Hoa xuân đã phai rồi
Rụng bao mùa thương cũ.
Lòng mênh mông tiếng sóng
Gởi theo con nước đầy
Cá đâu còn đớp bóng
Mù tăm khúc sông dài.
Nhãn lồng quả chín bói
Chim ơi sao không về
Lia thia còn quen chậu
Sao đành bỏ bến quê.
Tuổi trẻ mình trốn đâu
Giữa dòng đời xuôi ngược
Sóng vẫn sóng bạc đầu
Cuốn trôi về phía trước.
Chim quyên không xuống đất
Còn trăm nhớ ngàn thương
Tóc nào sầu đã bạc
Tiếng vạc mờ đêm sương.
NGẪU HỨNG THÁNG BA
Sông ơi chảy một dòng thôi
Biết đâu nguồn cội ngược xuôi kiếp người
Phù sa nặng nợ đắp bồi
Ngày sau khắc dấu nổi trôi thương hồ.
Gieo mùa quả ngọt nên thơ
Nắng trong veo giữa bãi bờ tháng ba
Hồng lên môi mắt người xa
Giữ bao thương nhớ theo tà áo rơi.
Gieo chi hạt nhớ đầu đời
Mà sao mưa lại trắng trời tương tư
Chút ngỡ ngàng lá tình thư
Nhớ nhau vai áo hình như đã nhàu.
Xanh lên bờ tóc thuở nào
Cánh chiều chim mỏi về đâu cuối ngàn
Dẫu môi còn chút nồng nàn
Tuổi đôi mươi đã phai tàn sắc hương.
Rồi trong nắng gió bụi đường
Tìm đâu câu hát dịu dàng tiếng xưa
Ru từng phiến lá ngày mưa
Nguyện làm hoa nở bốn mùa yêu nhau.
12/3/2022
Gửi ý kiến của bạn