CON MẮT PHÚ YÊN
Có phải em con gái Tuy Hòa
Neo tình tôi sau mấy ngõ hoa
Để hương nắng sớm tràn lên tóc
Dừng bước giang hồ bụi đường xa.
Theo dấu chân em bước qua cầu
Đà Rằng mấy nhịp gởi về đâu?
Hay tình theo nước xuôi Đà Diễn
Núi Nhạn ngàn năm đứng dãi dầu.
Hùng Vương ánh điện đèn giăng sáng
Sông Chùa in đáy nước đêm thơ
Em về ngang đó soi bến nước
Con mắt Phú Yên có đợi chờ.
Đụn rơm vàng óng trước nhà ai
Thấy mắt em vui phía Chóp Chài
Đàn bò gặm cỏ qua sông cạn
Bóng đổ dài theo những nương khoai.
Triền dốc mùa nầy lau trắng rợp
Vàng hoa mướp nở rộ sông Ba
Hình như tháng tám mây trong lắm
Dưa xanh đồng bãi mượt phù sa.
Con mắt đa tình em Phú Yên
Chiều về lộng gió cát Bãi Môn
Con sông lau sậy buồn không nói*
Giữ mãi tình em sóng Đà giang.
*Con sông lau sậy: Ea Drăng theo nghĩa của từ Chăm cổ, một cái tên khác của
sông Đà Rằng.
ĐÊM RỜI TUY HÒA
Dừng một chút nghe lòng mình dợn sóng
Xe qua cấu còn thoảng gió Đồi Thơm
Đèn bên sông lung linh mờ nhân ảnh
Biết mai nầy còn nhớ nắng Tuy An?
Cánh cò trắng trên cánh đồng xanh mướt
Ngậm phù sa lúa ngọt nước sông Ba
Đồi xương rồng phơi mình trên Bãi Xép
Tiễn ta đi nào có kịp trổ hoa.
Thành phố nhỏ đắm mình trong sương sớm
Ta lang thang nghe cái lạnh mưa chiều
Hàng phi lao rì rào cùng sóng biển
Ánh trăng vàng soi ngọn tháp xanh rêu.
Đêm Tuy Hòa ta đi không hẹn trước
Mờ sương đêm chim Nhạn chẳng bay về
Buông thả mình theo nhịp đời hối hả
Người xa người xin giữ chút tình quê.
Đêm Tuy Hòa nghe đất trời trăn trở
Gửi ý kiến của bạn