LƯ LINH - Một trần gian ở lại

01 Tháng Tám 202210:10 SA(Xem: 1342)
LƯ LINH - Một trần gian ở lại

Cup ngực nàng rất vừa tay tôi; và cả chỗ ấy nữa. Cái cười sảng khoái hở lợi, căng tét môi nàng, làm ấm dịu xiết bao ổ bụng kín bưng tiếng cười hằng hặc của tôi. Đôi mi mày mỏng nhợt như sắp tiêu biến trên đôi mắt hạnh nhân đều làm tôi cảm thấy êm đềm mọi lẽ, cả những khi chiếc mũi lộ thiên ngoa nguýt dỗi. Tôi mê muội nàng.

Tôi biết, nàng cũng mê tôi mặc lòng tất cả những khốn nạn.  

Như rất nhiều cuộc tình có vừa đủ sự kết nối quí giá, nó đã tan vỡ, để chúng tôi, và chính nó, không phải vướng vào những cuộc làm ăn của hôn nhân. Nó thúc giục nàng lấy chồng, ngay sau khi tôi rời khỏi Việt Nam cho mong cầu một chứng ngộ minh triết.  

Và tôi, cứ ngỡ sự khôn ngoan của tình yêu, là nguyên do của sự mất kết nối của chúng tôi trong rất nhiều năm trời, cho đến khi thấy từ nàng, bày biện trong hiểu biết của tôi, một tính nữ nguyên bản đã tật nguyền, tượng hình từ thuở tôi chỉ vừa biết nắm tay nàng. 

Tôi muốn ở đây là một khoảng trời giông bão tã tơi, nhưng không, nó vẫn âm u bẩn chật như những tháng ngày người trai tôi rạo rực lục tung thành phố nhỏ, để tìm đôi mắt nàng-vừa đủ. Tôi đã vui xiết bao khi được đèo nàng trên yên sau chiếc xe đạp sườn cong dọc suốt những con đường. Tháng ba ảm đạm bỗng nhiên ấm cúng và hào phóng trong những phút giây được cười nói bên nhau. Và dĩ nhiên, người lớn, họ sẽ hoài nghi khi thấy những đứa trẻ như chúng tôi bỗng nhiên sao rạng ngời hạnh phúc. Có thể chính vì lẽ đó, thành phố, cứ tháng ba, lại cũ mèm buồn bã, không chút giông bão nào quét sạch đi kí ức yêu đương cuồng dại. Tôi thì ở, nhưng nàng đã rời xa vạn dặm.

.

Cuối cùng trên chiếc ghế đá què ở công viên, góc vắng, tôi đã xin, được hôn nàng. Lần đầu tiên chúng tôi nhìn nhau, nàng nói đã thấy thân quen từ muôn vạn kiếp. Và đến khi, môi tôi chạm đến môi nàng, rất ngắn, nhưng niềm tin ấy tự nhiên thành nên vĩnh hằng, tròn trĩnh. Chúng tôi kín bưng trong một khối gắn kết cơ hồ không ai có thể tháo dở nổi. Vũ trụ bỗng nhiên thành hình dung nàng và tôi; mỗi chúng tôi là thiên chúa của nhau. Và làm sao chúng tôi còn có thể thấy được mẹ tôi đã lảo đảo bám riết những đứa con hư dám tự cơ cấu vũ trụ của mình suốt những giờ hẹn hò sau buổi học.

Trong thời khắc tính nữ nàng đang rất mãnh liệt tìm kiếm một mối gắn kết đầy tự do, mẹ tôi đã thì thầm bên đôi tai mỏng xanh nhợt nhạt những âm từ, mà về sau tôi hiểu, đó là những vết dao cắt cứa nên một đứa trẻ tật nguyền. Cả hai chúng tôi, nên trở về một trần gian với những bản kế hoạch hết sức rõ ràng, không cần nguyên cớ. Tôi đã rời khỏi Việt Nam để mong cầu cái mà ngay cả bản thân mình còn không biết nó có tồn tại trong chiều không gian này sau nhiều năm chúng tôi non nớt cố chống đỡ, băng bó cho những vết chém trong lòng.

Râu tóc tôi đã dài lũ khủ quanh thành mặt non tơ. Năm dài tháng ngắn tôi đã tràn trề da thịt với Bienale, Juilia, Clara, Thương, Jangsong, Dona, Hảo và hình như là với cả Chanthavy một vài lần đâu đó. Người ngượm tôi mọc ra từ mọi phía mà nàng thì thật sự rời xa tầm với. Tôi trật giuộc loay hoay tìm một sự kết để tồn tại. Những thân thể thanh xuân tràn trề với biết bao câu chuyện đến và đi dễ dàng, dịu ngọt. Nàng lấy chồng ư? Liệu chồng nàng có biết yêu nàng vừa đủ? Nàng thích nghe chuyện thế nhân, và điều huyền bí. Nàng là sinh thể nói dối tệ hại nhất thế gian này.

Rồi những bản kế hoạch của người lớn được hiện thực rất thành công. Trần gian tôi bày biện đủ những kết nối logic rõ ràng, khôn khéo. Người trai tôi trông như đã thuần thông minh triết và chín chắn vô cùng sau những từ tốn với thế nhân. Vậy mà, tôi thường thấy hành tinh tôi, chỉ còn trơ lại một hòn đá xù xì đen kịt có một hố sâu khuyết hút, hấp hối trôi trong một vũ trụ hỗn mang. Xác thân tôi khờ dại già đi qua những tháng ngày trong thành phố nhỏ. Mẹ tôi có lẽ cũng vì rất yên vui mà quên mất những đứa trẻ ngày nào.

.

Ánh nhìn nàng điềm nhiên như mùa hè ôn đới, và tôi không biết có ẩn lẫn trong đó những mùa đông giá băng bất tận. Tóc nàng vẫn suông xanh mái trái, chấp chới phủ một phần gương mặt xanh xao. Và chồng nàng, ôi sao, lại hiện hành một nét cười mãn nguyện. Tôi thấy những con mèo huyên náo giỡn trong sân, bốn con pitbull gọn gàng bóng chói ngồi ngó vườn rau hướng ra phía rừng phong xanh thẳm. Những sinh thể kia có lẽ được nàng của tôi đang yêu thương và nuôi dưỡng rất ân cần. Nàng mỗi năm lại về đây thương cả đàn trẻ nhỏ nghèo khó. Những tấm hình lần lượt lướt qua điểm vàng tôi, ngơ ngác, nên thơ, nhưng sao đầy tuyệt vọng.

Tôi yêu mê nàng trong những thăng hoa bên nhau. Tôi yêu mê nàng từ hình dung bản thể và tâm hồn tươi đẹp. Tôi yêu mê nàng cả khi trong mất mát trộn lẫn những đêm khuya đèn sách. Và hôm nay, nàng bảo, nàng vẫn thương tôi vô hạn. Nàng thương tôi! Thương tôi!

Điện thoại rung rung. Tin zalo từ Hảo: Sáng mai anh đưa con đi cắm trại, sẵn mua cho con hộp bánh ướt. Nhớ dặn dì Tư bỏ nhiều giá. Sáng em ra bến xe đón mẹ, mẹ nói nhớ cháu nên về sớm hơn mấy bữa…


Lư Linh
Stone cottage, Rome, NY
Hè 2022
 
Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
22 Tháng Chín 20235:56 CH(Xem: 44)
Cùng chọn hệ thống xa lộ thông tin chằng chịt trên mạng Internet làm chốn rong chơi. Cùng trượt êm qua thế giới phẳng, ảo, ngày nọ họ tình cờ gặp rồi quen nhau.
15 Tháng Chín 20233:38 CH(Xem: 101)
Hòa ngước nhìn bầu trời rạng đông, nghĩ tới những việc phải làm trong một ngày tinh khôi còn vẹn nguyên trước mặt.
14 Tháng Chín 202311:59 SA(Xem: 103)
Tôi nhớ Sài Gòn da diết.
14 Tháng Chín 20239:20 SA(Xem: 57)
Ông kéo tay bà chỉ đàn chim đang khuất dần trong mây “Bà nhìn thấy không... Nhàn trắng lại bay về...”.l
09 Tháng Chín 202310:34 SA(Xem: 110)
Có người nhìn thấy cô ta leo qua thành cầu, bước theo tay vịn đi lần ra xa.
02 Tháng Chín 202310:14 SA(Xem: 128)
Sáng nào, nếu trời không mưa, bà Hai cũng vắt cái khăn rằn lên vai, chụp cái nón lá đã tưa vành lên đầu,
26 Tháng Tám 202310:03 SA(Xem: 170)
Có một chi tiết mà tôi nhớ mãi khi đọc lịch sử. Mỗi khi người Tầu xâm chiếm nước ta họ thường bắt các vương triều của ta giao nộp người tài.
23 Tháng Tám 20235:48 CH(Xem: 169)
Có những người trai thương gái quan niệm tình yêu một cách kỳ lạ lắm: yêu, nhưng mà đòi hỏi người yêu phải đẹp bất cứ phương diện nào: nói phải đẹp, cười phải đẹp, ăn phải đẹp.
22 Tháng Tám 20235:35 CH(Xem: 141)
Chỉ một góc trăng thôi, nhợt nhạt soi mái tóc nàng đổ dài xuống lưng, tràn trên đôi cánh tay gầy guộc, hư hao...
22 Tháng Tám 20232:16 CH(Xem: 133)
Bát không phải tên cụ, Bát chỉ là bậc thứ tám trong cái thang phẩm hàm chín bậc của triều đình.
Du Tử Lê Thơ Toàn Tập/ Trọn bộ 4 tập, trên 2000 trang
Cơ sở HT Productions cùng với công ty Amazon đã ấn hành Tuyển tập tùy bút “Chỉ nhớ người thôi, đủ hết đời” của nhà thơ Du Tử Lê.
Trường hợp muốn có chữ ký tác giả để lưu niệm, ở Việt Nam, xin liên lạc với Cô Sóc, tel.: 090-360-4722. Ngoài Việt Nam, xin liên lạc với Ms. Phan Hạnh Tuyền, Email:phanhanhtuyen@gmail.com
Ở lần tái bản này, ngoài phần hiệu đính, cơ sở HT Productions còn có phần hình ảnh trên dưới 50 tác giả được đề cập trong sách.
TÁC GIẢ
(Xem: 11181)
Từ hồi nào giờ, giới sinh hoạt văn học, nghệ thuật thường tập trung tại thủ đô hay những thành phố lớn. Chọn lựa mặc nhiên này, cũng được ghi nhận tại Saigòn, thời điểm từ 1954 tới 1975.
(Xem: 17673)
Với cá nhân tôi, tác giả tập truyện “Thần Tháp Rùa, nhà văn Vũ Khắc Khoan là một trong những nhà văn lớn của 20 năm văn học miền Nam;
(Xem: 8046)
Để khuây khỏa nỗi buồn của cảnh đời tỵ nạn, nhạc sĩ Đan Thọ đã học cách hòa âm nhạc bằng máy computer.
(Xem: 6916)
Mới đây, có người hỏi tôi, nếu không có “mắt xanh” Mai Thảo, liệu hôm nay chúng ta có Dương Nghiễm Mậu?
(Xem: 32223)
Bài thơ đầu tiên (?) của Tô Thùy Yên được giới thiệu trên Sáng Tạo, gây tiếng vang lớn và, dư âm của nó, kéo dài nhiều năm sau, là “Cánh đồng con ngựa chuyến tàu” viết tháng 4 năm 1956.
(Xem: 12896)
Nấu cơm là công việc duy nhất trong ngày có liên quan đến cộng đồng gia đình, mà, gần đây Bố đã được miễn, vì cả nhà cứ bị ăn cơm sống hoài.
(Xem: 422)
Luận văn Thạc Sĩ/ Chuyên ngành: Văn học Việt Nam của Vũ Thị Lê Duyên
(Xem: 461)
Du Tử Lê nổi tiếng nhất với tư cách một thi sĩ.
(Xem: 5513)
Hôm nay, một sáng nắng ấm, trời thu, Nam California, chúng tôi ngậm ngùi đưa tiễn một Nhà thơ.
(Xem: 5406)
Sáng thứ tư 9/10/2019, thấy cái post của Hạnh Tuyền: “Ông ngoại đã lên trời”.
(Xem: 16329)
Tình Sầu Du Tử Lê - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Phạm Duy - Tiếng hát: Thái Thanh
(Xem: 6057)
Nhưng, khi em về nhà ngày hôm nay, thì bố của em, đã không còn.
(Xem: 6109)
Thơ Du Tử Lê, nhạc: Trần Duy Đức
(Xem: 6320)
Thời gian vừa qua, nhà thơ Du Tử Lê có nhận trả lời phỏng vấn hai đài truyền hình ở miền nam Cali là SET/TV và V-Star-TV.
(Xem: 7256)
Triển lãm tranh của Du Tử Lê, được tổ chức tại tư gia của ông bà Nhạc Sĩ Đăng Khánh-Phương Hoa
(Xem: 27314)
Tôi gọi thơ Du Tử Lê là thơ áo vàng, thơ vô địch, thơ về đầu.
(Xem: 18804)
12-18-2009 Nhà thơ Du Tử Lê phỏng vấn nhạc sĩ Thân Trọng Uyên Phươn
(Xem: 22590)
Khi gối đầu lên ngực em - Thơ Du Tử Lê - Nhac: Tịnh Hiếu, Khoa Nguyễn - Tiếng hát: Đồng Thảo
(Xem: 19992)
Người về như bụi - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Hoàng Quốc Bảo - Tiếng hát: Kim Tước
(Xem: 18832)
Hỏi chúa đi rồi em sẽ hay - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Hoàng Thanh Tâm - Tiếng hát: Tuấn Anh
(Xem: 16209)
Khái Quát Văn Học Ba Miền - Du Tử Lê, Nguyễn Mạnh Trinh, Thái Tú Hạp
(Xem: 14942)
2013-03-30 Triển lãm tranh Du Tử Lê - Falls Church - Virginia
(Xem: 15863)
Nhạc sĩ Đăng Khánh cư ngụ tại Houston Texas, ngoài là một nhạc sĩ ông còn là một nha sĩ
(Xem: 14376)
Triển Lãm Tranh Du Tử Lê ở Hoa Thịnh Đốn
(Xem: 14035)
Triển lãm Tranh và đêm nhạc "Giữ Đời Cho Nhau" Du Tử Lê đã gặt hái sự thành công tại Seattl
(Xem: 21359)
Nhà báo Lê Văn là cựu Giám Đốc đài VOA phần Việt Ngữ
(Xem: 28864)
ngọn cây có những trời giông bão. ta có nghìn năm đợi một người
(Xem: 32594)
Cung Trầm Tưởng sinh ngày 28/2/1932 tại Hà Nội. Năm 15 tuổi ông bắt đầu làm thơ,