"Một bài thơ cũ" do Lê Hoàng Tuấn Kiệt phụ trách
Ở đó trăm loài vây tụ lại
Rừng thiêng mù mịt hơi lâm tuyền
Đầm ao cỏ lác và lau sậy
Là dải bình nguyên rất bí huyền
Sơn lam chướng khí loang nương rẫy
Sông rợp phù sa lá thả thuyền
Hoa dại ngàn năm đùa nắng cháy
Vô cùng lộng lẫy vô cùng thêm
Rắn rít ngàn năm cư ngụ vậy
Vô cùng hoang dại vô cùng thêm
Đầm ao là chốn quen vùng vẫy
Lũ sấu thành tinh: Sấu Đội Đèn
Đôi khi phát chí giang hồ lại
Ra sông Cái Lớn lừng uy danh
Ở đó đêm đêm sao mở hội
Đuốc hồng oằn oại ngọn thu phong
Lạnh quá cây run nhòa bóng tối
Hàng bần đom đóm nạm kim cương
Thanh niên vạm vỡ thân lanh lợi
Bô lão mình roi mắt có thần
Chung mâm chung tiệc chung hoa lợi
Trong đống bùn kia ắt có vàng
Cụng ly chết bỏ vùi trong nóp
Sáng dậy sông xa mờ hơi sương
Muỗi bay như đỉa lềnh ao lạch
Cọp rống beo gầm rất thảm thương
Cò diệc kinh tâm đôi cánh đập
Đất trời như dậy một tai ương
Nào ai chí lớn hề xem trọng
Thị thành xa mã hề mơ chi
Hãy vươn thêm lớn thêm to rộng
Đôi cánh chim bằng thêm sức phi
Nào ai mơ sống đời lang bạt
Hãy đến tìm vui không đâu bì
Buồm từ biển bắc xuôi Nam Việt
Khách trú dừng chân lạ muỗi mòng
Miệt trên Lục tỉnh ai danh liệt
Vạn dặm Phù Nam lúa mướt đồng
Đến đây châu thổ gây cơ nghiệp
Đất đãi niềm tin sức rất hồng
Nếu không canh tác không quan ngại
Đi sâu rừng tràm mà ăn ong
Nếu không thích những cành ong trắng
Mùa hội ta vây rắn bắt trăn
Một ngày làm độ dăm hơi thuốc
Đầy đủ no say đến mấy tuần
Chẳng những ê hề cùng thủ túc
Còn thêm bè bạn còn thôn lân
Đêm đêm trăng sáng lung linh rạch
Đàn địch âm vang rền sơn lâm
Hết ca ta lại vui bài bạc
Văng vẳng sông xa lúc lúc gần
Dìu dặt tiếng hò xuôi sóng bạc
Giọng gái thương hồ như dao đâm
Vết thương êm ái và lâu chết
Anh hào vì vậy càng thêm gân
Mưa mù mưa dầm tiết tháng bảy
Nước ngập hồ ao nước rã phèn
Chim trời cá nước còn bay nhảy
Người còn thêm sức thêm đua chen
Lúa sạ ngày theo con nước lớn
Càng cao càng phất ngọn cờ vàng
Tam bản hay dăm xuồng tắc-rán
Mái chèo cuồn cuộn lướt trường giang
Cửu Long là vựa sinh tôm cá
Là đất vùi chôn bao nguy nan
Hùng ca là mộng người Nam tiến
Hiểm trở chông gai cũng chẳng màng
Không mệt công hầu không cung kiếm
Không bận thê nhi bận thị thành
Gân đầy sức mạnh tay trường chiến
Một hớp rượu nồng càng thêm hăng
Một lớp xàng xê câu vọng cổ
Đêm trường mù mịt thêm mênh mang
Ở đây tứ hải giai huynh đệ
Nửa nụ cười thôi tình cũng tràn
Ở đây hoang dã nhưng thanh thản
Lá nhả sương châu nắng mới choàng
Ở đây loáng nước cây trầm thủy
Khói trắng bay lên lẫn nội ngàn
Ngó trăng vàng nhớ con trăng khuyết
Đọc thơ Vân Tiên chiều đông sang.
Phù Sa Lộc
---
Phù Sa Lộc, tên thật là Diệp Ngọc Sơn, sinh năm 1946, tại Cầu Kè - Trà
Vinh, và hiện sống tại Cần Thơ. Trước 1975, ông có thơ đăng trên một số
tạp chí nổi tiếng ở miền Nam.
Ở đó trăm loài vây tụ lại
Rừng thiêng mù mịt hơi lâm tuyền
Đầm ao cỏ lác và lau sậy
Là dải bình nguyên rất bí huyền
Sơn lam chướng khí loang nương rẫy
Sông rợp phù sa lá thả thuyền
Hoa dại ngàn năm đùa nắng cháy
Vô cùng lộng lẫy vô cùng thêm
Rắn rít ngàn năm cư ngụ vậy
Vô cùng hoang dại vô cùng thêm
Đầm ao là chốn quen vùng vẫy
Lũ sấu thành tinh: Sấu Đội Đèn
Đôi khi phát chí giang hồ lại
Ra sông Cái Lớn lừng uy danh
Ở đó đêm đêm sao mở hội
Đuốc hồng oằn oại ngọn thu phong
Lạnh quá cây run nhòa bóng tối
Hàng bần đom đóm nạm kim cương
Thanh niên vạm vỡ thân lanh lợi
Bô lão mình roi mắt có thần
Chung mâm chung tiệc chung hoa lợi
Trong đống bùn kia ắt có vàng
Cụng ly chết bỏ vùi trong nóp
Sáng dậy sông xa mờ hơi sương
Muỗi bay như đỉa lềnh ao lạch
Cọp rống beo gầm rất thảm thương
Cò diệc kinh tâm đôi cánh đập
Đất trời như dậy một tai ương
Nào ai chí lớn hề xem trọng
Thị thành xa mã hề mơ chi
Hãy vươn thêm lớn thêm to rộng
Đôi cánh chim bằng thêm sức phi
Nào ai mơ sống đời lang bạt
Hãy đến tìm vui không đâu bì
Buồm từ biển bắc xuôi Nam Việt
Khách trú dừng chân lạ muỗi mòng
Miệt trên Lục tỉnh ai danh liệt
Vạn dặm Phù Nam lúa mướt đồng
Đến đây châu thổ gây cơ nghiệp
Đất đãi niềm tin sức rất hồng
Nếu không canh tác không quan ngại
Đi sâu rừng tràm mà ăn ong
Nếu không thích những cành ong trắng
Mùa hội ta vây rắn bắt trăn
Một ngày làm độ dăm hơi thuốc
Đầy đủ no say đến mấy tuần
Chẳng những ê hề cùng thủ túc
Còn thêm bè bạn còn thôn lân
Đêm đêm trăng sáng lung linh rạch
Đàn địch âm vang rền sơn lâm
Hết ca ta lại vui bài bạc
Văng vẳng sông xa lúc lúc gần
Dìu dặt tiếng hò xuôi sóng bạc
Giọng gái thương hồ như dao đâm
Vết thương êm ái và lâu chết
Anh hào vì vậy càng thêm gân
Mưa mù mưa dầm tiết tháng bảy
Nước ngập hồ ao nước rã phèn
Chim trời cá nước còn bay nhảy
Người còn thêm sức thêm đua chen
Lúa sạ ngày theo con nước lớn
Càng cao càng phất ngọn cờ vàng
Tam bản hay dăm xuồng tắc-rán
Mái chèo cuồn cuộn lướt trường giang
Cửu Long là vựa sinh tôm cá
Là đất vùi chôn bao nguy nan
Hùng ca là mộng người Nam tiến
Hiểm trở chông gai cũng chẳng màng
Không mệt công hầu không cung kiếm
Không bận thê nhi bận thị thành
Gân đầy sức mạnh tay trường chiến
Một hớp rượu nồng càng thêm hăng
Một lớp xàng xê câu vọng cổ
Đêm trường mù mịt thêm mênh mang
Ở đây tứ hải giai huynh đệ
Nửa nụ cười thôi tình cũng tràn
Ở đây hoang dã nhưng thanh thản
Lá nhả sương châu nắng mới choàng
Ở đây loáng nước cây trầm thủy
Khói trắng bay lên lẫn nội ngàn
Ngó trăng vàng nhớ con trăng khuyết
Đọc thơ Vân Tiên chiều đông sang.
Phù Sa Lộc
---
Phù Sa Lộc, tên thật là Diệp Ngọc Sơn, sinh năm 1946, tại Cầu Kè - Trà
Vinh, và hiện sống tại Cần Thơ. Trước 1975, ông có thơ đăng trên một số
tạp chí nổi tiếng ở miền Nam.
Gửi ý kiến của bạn