Chất thơ mộng của khí đốt
Thiêu rụi tòa sen bát nhã
Đêm dát vào cửa ngọc
Mênh mông huyền
Gió trộm từ đào hoa sơn
Rớt về chiếc lá vô tuyến
Gã rong ca ôm đàn đáy vô chủ
Hát giữa vô bờ
Hạt sao là mắt của núi
Có khi lệ nhỏ xuống mù
Tình thu hóa đá không chờ ai lạnh
Hiển tích mùa băng dương
Gỗ thơm mùi tạng thư mục
Đường mây tề tựu vân san
Quên bay theo tình đuối
Mộc miên đâu
Xên trời hạt gạo
Cứu sinh ngơ ngác biển chờ
Núi vô vọng cụng đầu vách đá
Tiếng rền nguyên phi
Bỏ dở công trình chuỗi hạt
Ai chế tác huyền vi
Chim tha một tràng linh thứu
Về hang động buồn
Nếu như rêu phong cầu rêu mầu áo rêu
Người thi sĩ gọi nhớ thơ ngây buổi nào
Chỉ là trời xanh choáng ngợp đồi hoang
Cây cọ tư duy làm sao vẽ niềm lau sậy
Khánh minh trên từng cây số
Thả chùm bóng
Bay về trời
Đào hoa bao nhiêu ngọn còn chấp chới