Nụ môi non
Có một người ta không quên
gìn trong tiềm thức giữ tình khôn khuây
có một người có một người
nửa khuya tỉnh mộng mưa ngoài sông tương
Có một người ta không quên
trăm năm chớp bể mưa nguồn sầu vây
có một người có một người
tinh sương tỉnh giấc mưa cài tây hiên
Có một người ta không quên
café giọt rụng giọt còn đọng ly
có một người có một người
café thơm nhớ nụ môi non mềm
Có một người ta không quên
ngày lên bước xuống cồn hoang hương hoài
có một người có một người
lối về mộng mị đường đi một lần
Dòng thơ như dòng dung nham
khởi từ lõa thể nghê thường một đêm…
Ghét làm sao
Ghét làm sao nụ cười duyên răng khểnh
hay dỗi hờn giọng hơi ngọng thoáng thôi
ngày mới quen lần đầu nghe nhỏ nói
ta ngớ người hỏi, “cháu tuổi bao nhiêu?”
nhỏ làm thinh nhưng xem chừng rất giận
nhỏ liếc nhẹ… vẫn lặng im không nói
ngày lên rồi bên ấy đang vào khuya
Ghét làm sao mê hồn đôi mắt đẹp
thách thức nhìn,“chứ chú tuổi bao nhiêu?”
nét tinh nghịch và dạn như con nít,
“trông chú kìa cháu không giỡn à nha
cháu già rồi… 30 vài năm nữa”
nhỏ mân mê sóng tóc vờn tháp cổ
ngực trắng ngần nốt huyền dập dềnh trôi
Ghét làm sao hôm qua nên kỷ niệm
chú cháu mình giờ thật sự mù sa
màn hình vắng khuôn mặt ai thần thoại
phím chữ buồn 10 ngón tội tình buông
chiếc cầu mơ hết nối liền cố quận
nhỏ Saigon bây giờ mưa hay nắng
chú nghìn trùng ngồi hò hẹn tà huy
5-10-2023