Mình thở cùng dòng sông
Chông chênh bến bãi
Ký ức xanh (trời và lá) trồi lên hoang dại
Mắt em bềnh bồng sóng
Bùi ngùi tôi nhìn tóc sương giăng
Mùa màng
Theo phù sa đục vàng
Ươm tròn chùm nho mọng
Đỏ máu tươm.
Ly chạm lanh canh
Pha lê ửng
Môi mềm thơm mùi hoa trái chín
Giọt sóng sánh tình chung
Tiếng cười đôi khi vẫn lặng lẽ cõi riêng
Lủi vào góc khuất
Một mình
Chờ tri kỷ.
Em ngại ngần
Không muốn chạm chân vào mặt gương-nước
Nhưng lại mê mỏi dõi theo bầy trẻ
Đang nghiêng ngả rủ nhau lượn bay trên khói
Nắc nẻ vỡ thuỷ tinh
Thời gian già theo cụm rêu nở hoa trên thành quách cổ
Nghễnh ngãng tai nghe tiếng ríu rít quanh cỗ thần công
Hợp lưu đôi dòng
Nhìn qua lỗ châu mai
Chỉ một ô vuông
Đục
Đặc.
Nhún nhảy giữa chợ phiên
Em cợt cười hát lời mật đắng
Mảnh sáp ủ giấm chua
Ủ cả lối ong bay giữa trời trong vắt
Nắng óng ánh đổ tràn, lênh loang phiến đá
Em bước qua
Dáng mặn mà
Đậm ngọt
Mùa vui.
Bạn chúi đầu xuống tấm bản đồ
Chọn hương lộ
Những con đường lượn lờ băng đồng ngang phố
Những chiếc cầu đổ bộ vào bờ
Xe ngược xuôi, có khi cuốn vòng trôn ốc
Bỡ ngỡ lối lạ
Ngơ ngác dấu tìm
Cột mốc dấu giữa tim
Hành trình lang thang lạc quanh thánh tích
Tĩnh mịch chiều…
Yêu
theo men rượu
nồng nàn
Hỏi nhau :
tình ấy
có tràn vành
môi / ly ?
Gironde 06.2024
Gửi ý kiến của bạn