Tôi mông quạnh về ngang tôi
Núi đã trọc sườn đồi lạnh
Nhánh cây rét khô sụt sùi
Những vết chân người hẻo lánh
Em vẽ giùm tôi bàn tay
Mùa này mùa da trốc lở
Cho tôi nhìn lại ngón gầy
Chữ viết ngày vin duyên nợ
Trên nét vút thư pháp em
Bay tôi như chim không cánh
Và câu thơ trạng thái mềm
Đường cong chân mày rất đậm
Và thơm ngon cốc rượu mùi
Lân mẫn quận về yêu ái
Ôi những ngày vui tình vui
Rồi bóng mây dần quan ngại
Ta phôi pha về trong nhau
Một thời hồng giấc vô niệm
Mỗi ngày tha một vết nhàu
Cho những nụ tình khan hiếm
Đã về. cùng thôi. vắng im
Như mơ hồ một cánh chim
Lạc loài bay trong cánh gió
Màu yêu xưa lặng lẽ chìm
Gửi ý kiến của bạn