BÙI MINH VŨ - Cô gái không tên

13 Tháng Mười 20242:31 CH(Xem: 348)
BÙI MINH VŨ - Cô gái không tên

 

Đêm lang thang ven Hồ Xuân Hương, tôi vui như người trúng số khi ngắm chăm chú một đóa quỳnh lờ mờ. Dừng lại, mùi thơm quấn tôi vào gốc cây bé tẹo,

không thể gỡ ra, không nhúc nhích, cho đến khi bóng quỳnh choàng lấy tôi, đập một nhịp. Sương nhả ra một loài nước bọt mỏng, trắng, thơm, giống như chiếc áo choàng qua thân thể, tôi thấy thú vị nên chưa hề khát hoặc thèm một món bốc khói.


Nhưng, sao tôi ở nơi này? Có ai thấy tôi không?


Những nhà văn ở Trại Sáng tác Đà Lạt có hình dung ra tôi ở đây?


Những nhà thơ ơi, có thể tưởng tượng ra tôi đang hóa thân thành quỳnh hay quỳnh hóa thân thành tôi?


Mơ hồ tôi biết mình còn thở nhưng ai có thể gỡ tôi ra. Họ chụp ảnh tự sướng, đi và cười, rồi phóng xe nhanh. Tất cả đều hướng về. Tôi nghe tiếng thông

rơi lọt tỏm vào lỗ tai, dịu dàng nói với tôi rằng:

“Bạn cứ ở đấy cùng quỳnh, nàng sẽ đắp mộ”

Tôi như kẻ bị lưu đày ở xứ này. Có phải Đà Lạt thiên đường cho riêng tôi, riêng ai. Kiếp này tôi là người hay là hoa? Nhà của tôi là sương thơm hay môi của

em là sương trắng? Bềnh bồng, bềnh bồng tôi trong sương, bồng bềnh, bồng bềnh tôi trong hương. Tôi tự hỏi tôi là ai, đi tìm ai trong đêm nay? Không ai trả lời tôi, chỉ thấy tôi trôi trong hương và hình như không ai thấy, nhưng chắc chắn quỳnh biết có một người từ xa đến, anh ấy là một người hâm.

Rồi một đêm, tôi không nhớ rõ đêm nào, trong giấc mơ tôi gọi tên một cô gái không tên, vì thế chẳng có tiếng trả lời, nhưng tôi biết chắc nàng đâu đó bên Hồ Xuân Hương lộng lẫy. Bất chợt, tôi nghe tiếng thầm thì của ai đó:


“Em thấy anh chở quỳnh đi đâu vậy!”.


Mở mắt ra, tôi thấy tôi đứng đây, cứ đứng đấy cho đến khi mọi người đã khỏa lấp trong sương hồng. Đà Lạt bồng bềnh sương, tôi bềnh bồng hương. Bất

chợt, tôi nghe giọng một cô gái nói nhỏ nhẹ:

“Về đi anh hâm ơi, phí một đêm và nhiều đêm sau nữa!”.

Đó là giấc mơ có thật, tôi cần phải bộc bạch dù biết chẳng có ai quan tâm.

Đơn giản là họ cũng như tôi, cũng có lần, ít nhất là một lần trong trạng thái bị một

thứ bùa mê.

Thảng hoặc, tôi vẫn còn nghe văng vẳng một giọng nói quen, mới mẽ, lạ lẫm, cuốn hút, ấm và thơm, giống như tôi đã từng nghe trăm năm trước:


“Này anh hâm, đừng phí thời gian. Anh chưa ghé thăm Đà Lạt mà. Em đang nấu cơm với bạn, ăn với bạn, ngủ với bạn. Đừng chờ em”.


Tôi thấy Hồ Xuân Hương run nghiêng ngửa thơm.

 

Phố đêm lạnh thơm như rượu.

Lưỡi của tôi trắng như tuyết thơm.

Những ngón chân tôi là tuyết đen thơm.

Nhưng, cành tay khong kheo dài ra ghì lấy quỳnh, hương của nàng chảy vào tai tôi reo vang như một tứ thơ khác thường. Thật sự quỳnh đã gieo vào lòng tôi một thứ mộng mơ ấm áp, mềm như sương thơm trên đồi thông xa mờ.


Tôi đã đi bắt sương, nhưng không thấy thứ sương nào kỳ diệu bên Hồ Xuân Hương lộng lẫy này, nó vừa hồng vừa thơm. Có phải hương quỳnh đã ướp sương, khiến sương bay lòng vòng bên tôi, bao phủ tôi như muốn là bạn tôi, đôi khi như một thứ không thể xa rời, có lúc lại nghĩ đó là một thứ tài sản quý hiếm mà trần gian này mấy ai có được.

Rồi tôi lại nghe:

“Này anh hâm, trật tự, đang ở trên trời à?”.

Ô hay, tôi thấy đôi con người lướt trong sương, tôi ngập trong hương. Bây giờ là lúc, tôi ăn hương, uống hương, một thứ hương lần đầu tôi gặp ở Đà Lạt thật

thà, thân thương, thì thầm, thăm thẳm. Tai tôi to dần, mũi tôi to dần, miệng tôi to dần, mắt tôi to dần, cứ thế hương ùa vào, như sợ ngày mai hương tan đi.


Đêm hôm sau, tôi mơ thấy tôi mang quỳnh lặn xuống Hồ Xuân Hương, cất hương dưới đáy. Thế là tôi không ngóc đầu lên được. Tôi gọi quỳnh, hương của

nàng quấn lấy tôi. Tôi gọi em, không nghe tiếng trả lời. Tôi gọi người, người lặng lẽ đi về phía chợ đêm xa hút.


Bất chợt, có một con cá mù nhỏ như ngón tay em bơi đến, nói:


Ông ơi, bà đã bay về Hà Nội rồi.


Nghe vậy, tôi không tin, tôi cố ngoi lên, nhưng không thể.


Mãi mãi tôi chờ quỳnh dưới đáy hồ nước xanh trong và thơm như môi nàng.

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
04 Tháng Mười Một 202410:41 SA(Xem: 13)
Từ lúc trung học đệ nhị cấp, tôi đã là người cọp sách chuyên nghiệp.
31 Tháng Mười 20245:51 CH(Xem: 144)
Ở hai bên con đường một chiều đi tới miền khuất mặt, nhiều thứ đẹp lắm, chạy nhanh thở gấp thì không thấy được đâu.
31 Tháng Mười 20248:41 SA(Xem: 47)
Chỉ định ghé vào tiệm sách mua mấy chiếc bao thư và một lọ hồ dán mà ông lại lang thang giữa các quầy sách gần hai giờ đồng hồ
21 Tháng Mười 20248:22 SA(Xem: 97)
Thời đó, lũ con trai chúng tôi khoái chơi với ve sầu, dế hơn là bươm bướm.
25 Tháng Chín 20247:47 SA(Xem: 565)
Bên bờ Đông Hồng Hải, trong buổi chiều đang chìm dần theo một Mặt Trời rất đỏ, có người trai Lebanon lặng lẽ giữa những nỗi-niềm-chung-riêng-quá-đỗi
15 Tháng Chín 20249:22 SA(Xem: 650)
Ngược dòng. Tôi ngược dòng trận đại hồng thủy và loạt vỡ núi kinh dị trong lịch sử khí hậu Việt Nam...
07 Tháng Chín 20249:21 SA(Xem: 681)
hãy nghĩ về những ngọt ngào thú vị ngày xưa
31 Tháng Tám 20248:20 SA(Xem: 788)
Ước gì có ai vẽ được linh hồn của những giọt mưa!
21 Tháng Tám 20245:08 CH(Xem: 723)
Phán quan để tập giấy trắng xuống trước mặt tôi.
14 Tháng Tám 20247:13 SA(Xem: 823)
Thành thử anh Bình Định hấp dẫn, đầu đuôi chỉ vì một lối di dân nhì nhằng.
Du Tử Lê Thơ Toàn Tập/ Trọn bộ 4 tập, trên 2000 trang
Cơ sở HT Productions cùng với công ty Amazon đã ấn hành Tuyển tập tùy bút “Chỉ nhớ người thôi, đủ hết đời” của nhà thơ Du Tử Lê.
Trường hợp muốn có chữ ký tác giả để lưu niệm, ở Việt Nam, xin liên lạc với Cô Sóc, tel.: 090-360-4722. Ngoài Việt Nam, xin liên lạc với Ms. Phan Hạnh Tuyền, Email:phanhanhtuyen@gmail.com
Ở lần tái bản này, ngoài phần hiệu đính, cơ sở HT Productions còn có phần hình ảnh trên dưới 50 tác giả được đề cập trong sách.
TÁC GIẢ
(Xem: 21060)
Tôi không biết phải bắt đầu từ đâu, ra sao, thế nào khi đứng trước khu rừng có quá nhiều những gốc lạ, quý? Khu rừng thuộc quyền sở hữu của người dựng thành đêm-từ-biệt…Trần.
(Xem: 15944)
Đề cập tới sự nghiệp âm nhạc giá trị của cố nhạc sĩ Phạm Đình Chương, nếu chỉ nói tới khía cạnh thơ phổ nhạc (dù cho ông được ghi nhận như một thiên tài) mà không đề cập tới những lãnh vực khác, tôi cho là một thiếu sót không thể tha thứ.
(Xem: 17589)
Tuy nhiên, thế hệ 1940-1950, cũng lại là thế hệ cung cấp cho văn chương miền Nam 20 năm, những bài thơ, những trang
(Xem: 10305)
Loạt bài của Nguyên Vũ / Vũ Ngự Chiêu được độc giả, nhất là giới quân nhân đón nhận nồng nhiệt
(Xem: 18770)
Ông là một nhà văn nổi tiếng của miền Nam.
(Xem: 5127)
Tôi mượn câu thơ kết trong bài 'Đêm, nhớ trăng Sài Gòn' của Du Tử Lê để làm tựa cho bài viết này, bài viết về ông: Du Tử Lê - một nhà thơ có tầm ảnh hưởng lớn đối với văn chương Việt Nam.
(Xem: 1865)
Nói một cách dễ hiểu hơn, thơ ông phù hợp với kích cỡ tôi, kích cỡ tâm hồn tôi, phù hợp với khả năng lãnh nhận, thu vào của tôi, và trong con mắt thẩm mỹ tôi,
(Xem: 2415)
Chúng tôi quen anh vào cuối năm 1972.
(Xem: 2252)
Anh chưa đến hay anh không đến?!
(Xem: 23567)
Giờ đây tất cả mọi danh xưng: Nhà văn. Thi sĩ. Đại thi hào. Thi bá…với con, với mẹ, với gia đình nhỏ của mình đều vô nghĩa. 3 chữ DU-TỬ-LÊ chả có mảy may giá trị, nếu nó không đứng sau cụm từ “Người đã thoát bệnh ung thư”.
(Xem: 20052)
Tình Sầu Du Tử Lê - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Phạm Duy - Tiếng hát: Thái Thanh
(Xem: 8861)
Nhưng, khi em về nhà ngày hôm nay, thì bố của em, đã không còn.
(Xem: 9898)
Thơ Du Tử Lê, nhạc: Trần Duy Đức
(Xem: 9274)
Thời gian vừa qua, nhà thơ Du Tử Lê có nhận trả lời phỏng vấn hai đài truyền hình ở miền nam Cali là SET/TV và V-Star-TV.
(Xem: 12330)
Triển lãm tranh của Du Tử Lê, được tổ chức tại tư gia của ông bà Nhạc Sĩ Đăng Khánh-Phương Hoa
(Xem: 31818)
Tôi gọi thơ Du Tử Lê là thơ áo vàng, thơ vô địch, thơ về đầu.
(Xem: 21554)
12-18-2009 Nhà thơ Du Tử Lê phỏng vấn nhạc sĩ Thân Trọng Uyên Phươn
(Xem: 26602)
Khi gối đầu lên ngực em - Thơ Du Tử Lê - Nhac: Tịnh Hiếu, Khoa Nguyễn - Tiếng hát: Đồng Thảo
(Xem: 24040)
Người về như bụi - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Hoàng Quốc Bảo - Tiếng hát: Kim Tước
(Xem: 22833)
Hỏi chúa đi rồi em sẽ hay - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Hoàng Thanh Tâm - Tiếng hát: Tuấn Anh
(Xem: 20947)
Khái Quát Văn Học Ba Miền - Du Tử Lê, Nguyễn Mạnh Trinh, Thái Tú Hạp
(Xem: 18980)
2013-03-30 Triển lãm tranh Du Tử Lê - Falls Church - Virginia
(Xem: 20157)
Nhạc sĩ Đăng Khánh cư ngụ tại Houston Texas, ngoài là một nhạc sĩ ông còn là một nha sĩ
(Xem: 17720)
Triển Lãm Tranh Du Tử Lê ở Hoa Thịnh Đốn
(Xem: 16807)
Triển lãm Tranh và đêm nhạc "Giữ Đời Cho Nhau" Du Tử Lê đã gặt hái sự thành công tại Seattl
(Xem: 25881)
Nhà báo Lê Văn là cựu Giám Đốc đài VOA phần Việt Ngữ
(Xem: 33201)
ngọn cây có những trời giông bão. ta có nghìn năm đợi một người
(Xem: 35609)
Cung Trầm Tưởng sinh ngày 28/2/1932 tại Hà Nội. Năm 15 tuổi ông bắt đầu làm thơ,