Chập chờn giấc ngủ mồ côi
Tại con nhớ má nữa rồi má ơi
Dặn lòng đừng có chơi vơi
Những khi lạc lõng giữa đời chông chênh
Chỉ là ngã chiếc bập bênh
Mà con hiểu thấu gập ghềnh lòng ai
Đêm dài bóng tựa hình vai
Con ôm lấy bóng hình hài tựa nương
Chỉ là tận chữ ghét thương
Nên con đau đáu nẻo đường trầm luân
"Bắt phong trần phải phong trần
Cho thanh cao mới được phần thanh cao" (*)
Chỉ là qua cuộc bể dâu
Nên con hiểu lẽ sướng đau vô thường
Con đem gối để đầu giường
Gối thêu để má biết đường nằm chơi
Tại con nhớ má khơi khơi
Cho nên nước mắt lại rơi gì kỳ
Má về nằm kế con đi
Đợi con ngủ rồi má đi cũng đành...
(23.04.2025)
(*): Truyện Kiều (Nguyễn Du)
Gửi ý kiến của bạn