con về tầm tã cơn mưa
thấy chăng hồn mẹ đã thưa lá cành
thấp cao những bước gập ghềnh
mẹ con mắt đã lệ đanh tròng vàng
đâu đây tiếng dội bàng hoàng
con, nơi nào đó có dòng sông quanh
con về rực rỡ đêm thanh
mẹ quơ tay bắt bóng mình rúm co
hiên mơ, rách, tạt gió lùa
mái thơ ngây cũng dột, dò sương, khuya
thương cha mẹ, con chớ về
hãy rong chơi giữa bốn bề hư không
Gửi ý kiến của bạn