khi đời sống còn là biển nước thênh thang
chạy xanh tới chân trời
và chân chúng ta mỗi lúc một lún sâu hơn trong vũng cát đời vô tận
thì vô ích hỡi yêu dấu
chúng ta không thể đổi thay
cảnh đời mình đã hiện
ngọn lửa thiêng đã thắp
trận bão thần đã lên
dù em có tắt đi
những nốt nhạc đang rung trên một vòng đĩa lớn
cuốn băng nhựa thôi quay
thì đời ta vẫn vậy
em mơ tưởng những gì
nơi một đời sống khác
bên này hay bên kia
âm dương vẫn chỉ một
ra khỏi vùng tối tăm
chắc đâu là ánh sáng
khi chính tâm hồn ta
đã như một tháp cổ
phế tích muôn nghìn năm
dật dờ hồn khói tụ
mưa phủ kín hư vô
lưới trời không kẽ hở
mở những cửa trăm năm
đường nào cũng địa ngục
có nhiều cách để chúng ta giết nhau
và đời người cũng thế
những nọc độc vô hình
khiến ta thành bất toại
ơi dấu yêu tội nghiệp
cách gì trả nợ nhau
khi anh không tin có một kiếp khác
cũng như giữa cuộc đời này
tận cùng là cõi chết
cách gì trả nợ nhau
phải không em tội nghiệp
khi ta đã cạn đời và không tin hạnh phúc
dẫu có về hư vô
lầm than kia vẫn vậy
dẫu có vào cô đơn
lầm than kia vẫn thế
chúa, phật nào cứu ta
khi hình hài nóng hổi
bóng chạy mà thân im
bàn chân thì lật ngửa
ơi dấu yêu tội nghiệp
đừng mơ mòng cõi khác
bằng những ngón tay khô
hãy đậy lên mắt mỏi