ngó xuống. mưa xanh một góc đường
miếu đền xưa, cũ. ngựa buông cương.
đá phơi gan, ruột nghìn năm trước.
gươm dáo còn trơ nỗi thảm thương.
từng bước chân đi hồn vẫn lạc.
cách gì chăng nữa cũng là không.
ta trong trời mới hồn không mới!
tình vẫn khua trên mái lá vàng.
16.11.89