nếu,
con công
có đuôi, quạt ngũ sắc
múa, tặng bạn tình
giữa thiên nhiên,
trước khi nàng ì ạch
tìm về rừng xanh để...ngủ
nếu,
gà trống
có tiếng gáy,
cháy, rạn bình minh
như bữa ăn sáng linh đình
dọn giữa không trung
cho người bạn tình
trước khi nàng sẽ bù lu, bù loa...
“cục ta, cục tác...”
nếu,
hiền như nai
cũng có chiếc gạc
bậc thang
chạc hai,
chạc ba
cho người bạn tình
(chí ít cũng cảm tuởng)
vói tới những đọt lá mùa xuân, cao nhất, trên cây
nếu,
lành như cu đất
cũng có được cho nó
khúc nhạc
(dù đơn điệu)
“cúc cu”
ra mắt bạn tình
trước khi nàng tha rác làm ổ...
nếu,
bé chíu như hoàng anh
cũng còn có được cho riêng nó
tiếng hót nhiều giọng
hiến, tặng bạn tình
(dù cho nhiều khi nó hót tới xệ cánh,
lệch người
vẫn chẳng được nàng nào để ý)
...
thì,
tôi,
yêu dấu,
chẳng những không thể có được cho riêng mình:
đuôi, quạt ngũ sắc;
tiếng gáy (cháy, rạn bình minh;)
gạc, chạc hai, chạc ba
bậc thang (cho cảm tưởng có thể vói tới những đọt lá cao, non;)
khúc nhạc cúc cu (đơn điệu;)
hoặc tiếng hót nhiều giọng
(dẫu nhiều phen xệ cánh, lệch người!)
tôi biết,
tôi chỉ có nỗi muộn phiền...(ngũ sắc)
và,
thinh lặng...(bậc thang)
để hiến, phụng
(và,) tôi cũng biết,
đó lại là những điều
chẳng ai
(luôn cả yêu dấu,)
muốn nhận!?!
(June - 2002)