và, ngày cù sương: bay lên
nắng thâu phế liệu; em truyền nhiễm, thơ
và, mây cù mưa: trôi, đi
nhìn nhau cửa ngục A Tỳ, bậc môi
và, chiều cù ta: chìm, rơi
ai vai Bồ Tát/ Tim ngồi ghế sau?
và, mênh mông. Mênh mông, kia
tháp, chuông: chảy giữa ta bờ, bãi, liên
và, quên. Quên. Quên. Quên. Quên
con sông tự dệt lụa băng giá, gìn
và, im. Im. Im. Nghe chim
khoắng, đau cánh nhuộm, sâu miền hư tâm
và, thinh không trong thinh không
bàn tay dị ứng. Tấm lòng xuống, xe.
đời sau nào ai hay đâu
bắc ngang sinh, tử: cây cầu ta, em
chiều. Sông.
(6-94)
Gửi ý kiến của bạn