tôi sống lại từ ngôi mồ đã lấp
mỗi căn nhà gìn giữ giấc mơ, riêng.
thiên đàng vốn chia đôi cùng địa ngục
như môi em treo lửng vết thương, hiền.
tôi sống lại từ dòng sông thuở mẹ - -
lượng bao dung / em / mở cửa tôi vào.
con đê nhỏ thắt nơ trời, đất rộng.
dăm cánh cò chở hết tử, sinh đi.
tôi sống lại từ ngọn đèn đã tắt.
theo tháng, năm / đeo nặng hạt sương, chờ - -
hiên oan khuất những lời nguyền, vây bủa(!!!!!)
em / lênh đênh / nghiệp lực / níu tôi về /.
tôi sống lại từ mắt chim cứu rỗi.
xanh / sợi mưa / khâu vá vết thương, tươi.
vai bồ tát gánh niềm vui thí, phát - -
hạt sa-di cẩn, nạm biết ơn người.
tôi sống lại từ trang kinh tháng sáu;
(và,) dòng thơ truyền nhiễm tội: em / tôi /!?!!
Gửi ý kiến của bạn