Chiều rất cũ! Hay buổi chiều rất mới?
Đã quên lâu! Hay chỉ mới trôi về?
Không biết nữa. Ồ em. Chiều vẫn thế
Vẫn như là (khởi thủy,) tự xa xưa.
Đêm tĩnh lặng! Hay đêm đầy nắng, xóc?
Gió đi quanh? Hay sinh nở lần đầu?
Không điểm khởi, nên chớ tìm đoạn kết
Cũng như người sống / chết đã bao lâu.
Tình rất cũ! Hay tình kia rất mới?
Không đâu em! Cũ / mới vốn ơ hờ.
Óc phân biệt tạo muôn hình / ảnh ảo
Có hay không? - Phó bản của tâm ngờ!
Vai ly, biệt! Hay thời gian ly, biệt?
Xác, hồn ta? – Khó lắm nhé, chia đôi!
Em chẳng thể không là em đã, sẽ…
Như tôi là: Tôi đã, sẽ tôi, tôi…
Ta đang có! Hay là ta đã mất?
Tùy thôi. Em! – Ký ức vốn tham lam!
Tên bủn xỉn, rút bòn từng ước muốn
Chất trong kho – Rồi đợi chết âm, trầm.
Trên tất cả: Vẫn chỉ là câu hỏi
Của cái ta xấp / ngửa xốn xang, riêng.
Ta hãy sống, như không còn sống, nữa!
Cảm ơn em: Cho tôi nhập chung, giòng.