nuốt xuống lòng,
phải không?
nụ hôn của những nụ hôn không bao giờ tiêu hóa
không có bờ vai
mà đầu em thì mỏi quá.
đêm mênh mông và em mênh mông
để cuối cùng quờ quạng giữa mênh mông.
không có bàn tay
mà đời sao chực lạnh
phun xuống đường nhằm phải chân mình
những nụ hôn xa lạ
chân mình chợt lạ mùa thu.
cũng không biết mình đang nói gì với nhau
mùa thu trống trơn lấy chi xao xuyến
nuốt xuống lòng
mằn mặn
cười
nghe cũng mặn bờ môi
nụ hôn nào cũng mặn
xa xa.
em ngồi
đợi một mùa thu khác đến
không phải mình
không để mặn lòng ai.
08/2010
một trời đá sỏi điên
chuyến xe buýt dài đến năm giờ chiều
bệnh viện tâm thần không phải trên xe buýt
ngủ gục
lờ đờ đá sỏi điên
tâm thần một trời đá sỏi
ngu ngơ em về
sụp hai con mắt âu lo
Gửi ý kiến của bạn