
Răng cứ xốn xang, cứ nao lòng ?
Chi mô : một ánh mắt xa xăm !
Người qua lối nhỏ vàng trong nắng
Mây chiều dừng lại giữa thinh không .
Răng cứ ngẩn ngơ, cứ thẫn thờ ?
Nụ cười : ừ hỉ, quá bâng quơ !
Người bên bến cũ xanh như gió
Dòng Hương ngày đó vẫn ơ hờ .
Răng cứ hận lòng chẳng nguôi ngoai ?
Người xưa đã vắng tự phương trời
Tình xưa đã bỏ ta đi mất
Lời xưa chừ cũng quá xa xôi !
Ta về lối cũ đứng chông chênh
Tưởng chừng tâm đã được yên bình
Nào ngờ nỗi nhớ còn vọng động
Buồn chi mà mắt cứ long lanh ?
Không đành lòng xa vẫn chia xa
Níu kéo làm chi chút hững hờ
Quay lưng, trời cũng chừng buồn lắm
Tím đẫm dòng Hương, tím đẫm ta .
Gửi ý kiến của bạn