Tài năng Văn Phụng và di sản âm nhạc lớn,

29 Tháng Sáu 201112:00 SA(Xem: 12304)
Tài năng Văn Phụng và di sản âm nhạc lớn,


nhac_si_van_phung_001-content-content

 

Trong lãnh vực văn học, nghệ thuật ở nơi nào, thời nào cũng có một số tên tuổi được xưng tụng như những đỉnh cao rực rỡ vì lý do phe phái, chính trị hay địa phương. Tính chất lộng giả thành chân, sự kiện phát hành bạc giả này, đôi khi kéo dài qua nhiều thế hệ. Những thế hệ kế tiếp, bị những bóng ma ám thị, đã nhắm mắt tung hê theo vì sợ bị chê là kém…trình độ! Nhưng, mặt khác, cũng có những tài năng thực sự bị lãng quên, hoặc không được đánh giá đúng mức, phổ cập rộng rãi quần chúng.

 

Một trong những tài năng lớn của hai mươi năm văn học, nghệ thuật miền Nam, chưa được đánh giá đúng mức, phổ cập rộng rãi quần chúng, là cố nhạc sĩ Văn Phụng. Di sản âm nhạc mà ông để lại cho thế hệ sau là một di sản đồ sộ với nhiều thể tài, thể loại âm nhạc khác nhau. (1)

 

Từ loại nhạc vui tươi, trong sáng, qua tới loại nhạc chan chứa tình tự quê hương và, nhất là những tình khúc của Văn Phụng, từ trên dưới nửa thế kỷ qua, đã là những món ăn tinh thần quen thuộc của người Việt ở cả hai miền Nam, Bắc.

 

Với hàng trăm ca khúc đã phổ biến, tính tới ngày người nhạc sĩ đa tài này từ trần, thì quá nửa số ca khúc của ông, có chỗ đứng rực rỡ trong tâm hồn người thưởng ngoạn. Chúng đã được thời gian khách quan đãi lọc. Những ca khúc ấy của ông, trở thành những hạt ngọc thuộc về di sản âm nhạc của Việt Nam. Con số đó rất lớn!

 

Tôi không biết có phải vì tài năng ngoại khổ của ông, bao trùm nhiều kênh, tuyến nghệ thuật khác nhau hay không mà, có rất nhiều sáng tác nổi tiếng của ông đã bị tưởng lầm, của tác giả khác!

 

Điển hình như ca khúc quen thuộc “Nhớ bến Đà Giang”, có những câu như: “Ai qua bến Đà Giang / Cho tôi nhắn vài câu / Thương về mái tranh nghèo bên hàng cau / Chia ly đã từ lâu / Ôi mong ước làm sao / Bao nhiêu bóng người thân mến năm nào / Tôi thương mái chèo lơi / Bên manh áo tả tơi / Những người lái con đò trên dòng nước / Ai xuôi bến Đà Giang Nghe trăng gió thở than / Bâng khuâng ngắm dòng sông nước mơ màng / Đà Giang nước biếc / Thuyền theo sóng triền miên / Người ơi, có nhớ ? Lòng ta vẫn mong chờ / Tôi mơ bến ngày xưa Bên đôi mái chèo đưa / Nhịp nhàng gió ru hoà duyên tình nước / Ai xuôi bến Đà Giang / Ai qua chuyến đò ngang /Cho tôi nhắn niềm thương nhớ dâng tràn…” Nhiều người không ngờ là của Văn Phụng. 

 

Cũng thế, với ca khúc “Trăng sáng vườn chè” nhiều người có thể hát theo một cách dễ dàng: “Sáng trăng sáng cả vườn chè / Một gian nhà nhỏ đi về có nhau / Vì tằm tôi phải chạy dâu / Vì chồng tôi phải qua cầu đắng cay / Chồng tôi thi đỗ khoa này / Bõ công kinh sử từ ngày lấy tôi. / Kẻo không rồi chúng bạn cười / Rằng tôi nhan sắc cho người say sưa / Tôi hằng khuyên sớm khuyên trưa / Anh chưa thi đỗ thì chưa (thì chưa) động phòng…” Nhưng họ lại không biết Văn Phụng là tác giả!

 

Ở lãnh vực thơ phổ nhạc, Văn Phụng để lại cho đời 3 ca khúc nổi tiếng. Ngoài “Trăng sáng vườn chè,” thơ Nguyễn Bính vừa kể, ông còn là tác giả của ca khúc “Các anh đi.” Ca khúc này, có những câu như: “Các anh đi, ngày ấy đã lâu rồi / Các anh đi, đến bao giờ trở lại / Xóm làng tôi trai gái vẫn chờ trông / Làng tôi nghèo nho nhỏ ven sông / Gió bấc lạnh lùng thổi vào mái rạ / Làng tôi nghèo gió mưa tơi tả / Trai gái trong làng vất vả ngược xuôi (…) Làng tôi nghèo xóm nhà tre / Các anh về không chê làng tôi bé nhỏ / Nhà lá đơn sơ... nhưng tấm lòng rộng mở / Nồi cơm nấu đỗ, bát nước chè xanh / ngồi vui kể chuyện tâm tình xa xôi…”

 

Khi được hỏi về tác giả, có người quả quyết là Đan Thọ! (Nhạc sĩ Đan Thọ cũng để lại cho nền tân nhạc miền Nam 20 năm, nhiều ca khúc gia trị. Trong số, có ca khúc “Tình quê hương” phổ từ thơ của nhà thơ Phan Lạc Tuyên. Bài thơ tình cờ(?) có cùng một nội dung với ca khúc “Các anh đi,” thơ Hoàng Trung Thông, nhạc của Văn Phụng.)

 

Văn Phụng cũng là tác giả ca khúc “Hôn nhau lần cuối,” phổ từ một bài thơ khác, của Nguyễn Bính. Khi ca khúc này được phổ biến, những nốt nhạc tha thiết, chân thành, nâng giấc những lời thơ dỗ dành, an ủi, như những thề nguyền, ước hẹn không thể lãng mạn hơn, đã lấy đi rất nhiều nước mắt của những người nữ giầu tình cảm. Những người cùng hoàn cảnh hay, tự đặt mình vào không gian mà thơ Nguyễn Bính, nhạc Văn Phụng đã mở ra, phóng lớn, ngậm ngùi từng giây trong suốt cuộc chia ly nát ruột, đoạn bào:

 

“Cầm tay, anh khẽ nói: / Khóc lóc mà làm chi? / Hôn nhau một lần cuối / Em về đi, anh đi/ Em về đi anh đi / Rồi một, hai, ba năm / Danh thành anh trở lại / Với em, anh chăn tằm / Với em, anh dệt vải / Ta sẽ là vợ chồng / Sẽ yêu nhau mãi mãi / Sẽ xe sợi chỉ hồng / Sẽ hát ca ân ái / Anh và em sẽ sống / Trong một mái nhà tranh / Lấy trúc thưa làm cổng / Lấy tơ liễu làm mành / Nghe lời anh em hỡi / Khóc lóc mà làm chi / Hôn nhau một lần cuối / Em về đi, anh đi / Em về đi, anh đi… ” (Trọn bài.) 

 

Dĩ nhiên, tài hoa ngoại khổ của Văn Phụng, không chỉ ở ba ca khúc phổ thơ vừa kể mà, còn ở các lãnh vực khác.

 

Một trong những lãnh vực, theo tôi, cố nhạc sĩ Văn Phụng là người đi trước, tiên phong mở đường, ngay những ngày mới di cư từ Bắc vào Nam. Đó là sự ghi nhận với tất cả lòng biết ơn vùng đất mới: Miền Nam. Còn nhớ, nếu những văn nghệ sĩ sinh trưởng ở miền Nam, không bị ảnh hưởng nhiều lắm, bởi hiệp định Geneva, chia đôi đất nước; thì ngược lại, đối với những văn nghệ sĩ vốn sinh trưởng ở miền bắc, lại là một cuộc địa chấn có độ Richter cao ngất. Nó như một trận Tsunami khốc liệt. Gây chấn thương trầm trọng thân, tâm họ. Vì thế, ngay những năm tháng đầu tiên ở miền Nam, về phía văn xuôi, chúng ta đã có một “Đêm giã từ Hà Nội” của Mai Thảo. Phía âm nhạc, chúng ta có ca khúc “Giấc mơ hồi hương” của nhạc sĩ Vũ Thành, với những ca từ như: “Lìa xa thành đô yêu dấu, một sớm khi heo may về / Lòng khách tha hương vương sấu thương / Nhìn “em” mờ trong mấy khói, bước đi nhưng chưa nỡ rời / Lệ sầu tràn mi, đượm men cay đắng biệt ly…”

 

Hay Anh Bằng, với ca khúc “Nỗi lòng người đi”: “Tôi xa Hà Nội năm lên mười tám khi vừa biết yêu / Bao nhiêu mộng đẹp yêu đương thành khói tan theo mây chiều / Hà Nội ơi! Nào biết ra sao bây giờ / Ai đứng trông ai ven hồ khua nước trong như ngày xưa…” Cùng nhiều ca khúc khác nữa. Dù các nhạc sĩ này không trực tiếp nhắc tới hai chữ Hà Nội, trong sáng tác. Nhưng nội dung vẫn phản ảnh những đau đớn, tuyệt vọng của họ…Khi cuối cùng, họ phải chọn lựa lìa bỏ nơi chôn nhau cắt rốn, phần đất đã vun bồi, ươm giữ bao thành tựu tốt đẹp của họ.

 

Chỉ một người, tự bước chân thứ nhất trên phần đất mới, sớm ý thức được sự mở lòng của miền Nam, cảm nhận được những vỗ về thân ái của chín con rồng, chín dòng sông kia, là cố nhạc sĩ văn Phụng. 

 

Cũng chỉ mình ông, sớm ngỏ lời cám ơn miền Nam nhân ái, xởi lởi, bát ngát tình nghĩa đồng bào (như ruộng đồng miền Nam, bát ngát,) qua ca khúc “Ghé bến Saigon.” Một ca khúc tự thân là những mạch sống hưng phấn niềm hân hoan, hãnh diện trong từng nốt nhạc, từng ca từ. Nhịp đập của ca khúc này, đã như những lượng máu rộn ràng chảy trong trái tim Việt Nam. Trái tim ba miền tổ quốc. Mà Saigon, biểu tượng: “Cùng nhau đi tới Saigon / Cùng nhau đi tới Saigon / Thủ đô yêu dấu nước Nam tự do / Dừng chân trên bến Cộng Hòa / Người Trung Nam Bắc một nhà / Về đây chung sống hát khúc hoan ca / Ngựa xe như nước rộn ràng / Ngập muôn sức sống tiềm tàng / Đèn đêm tung ánh sáng như hào quang / Lòng vui chân bước dật dờ / Đường đi quanh khúc Bàn Cờ / Cùng nhau vui sống ấm say tình thơ / Người ơi Saigon chốn đây / Là Ngọc Viễn Đông / Vốn đã lừng danh / Nắng lên muôn chim đùa hót / Muôn hoa cười đón / Vinh quang ngày mới…”

 

Sau Văn Phụng, tân nhạc miền Nam cũng mang đến cho giới thưởng ngoạn những ca khúc ngợi ca miền Nam, ngợi ca Saigon từ một số nhạc sĩ di cư. Nhưng với cá nhân tôi, chúng vẫn là những tỏ tình, những biết ơn muộn màng, thiếu tính sâu sắc, được bọc ngoài bởi lớp vỏ hồn nhiên, tung tăng trẻ thơ, như tài hoa Văn Phụng. 

 

Du Tử Lê

--------------------------------- 

 Chú thích:


(1) Nhạc sĩ Văn Phụng họ Nguyễn. Ông sinh năm 1930 tại Hà Nội, trong một gia đình gia thế. Thưở nhỏ, ông đã nổi tiếng thông minh và, có năng khiếu đặc biệt về âm nhạc. Năm 15 tuổi trong một cuộc thi dương cầm ở Nhà Hát Lớn, Hà Nội, ông đoạt giải nhất. Năm 16 tuổi ông đã thi đậu tú tài, một hiện tượng hiếm hoi thời ấy. Sáng tác đầu tay “Ô mê ly” viết năm 1948, khi ông mới 18 tuổi. Nhạc sĩ Văn Phụng mất ngày 17 tháng 12 năm 1999 tại Thủ đô Hoa Thịnh Đốn. 

 



Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
22 Tháng Giêng 20239:28 SA(Xem: 5473)
mưa-tôi lạnh, rúc áo người ấm áp/ vết thương buồn, em đắp bột trăm năm./ tôi già khốc vẫn đợi, chờ chăm sóc -/ người không quên tôi bé dại vô cùng.
02 Tháng Giêng 20233:52 CH(Xem: 5307)
thánh thần rời hai vai/ nhường ngôi người cứu rỗi.
18 Tháng Mười Một 202212:27 CH(Xem: 7106)
sông hỏi suối. phụ lưu tìm hỏi tóc:/ - nụ hôn nào cư ngụ với mai sau?
08 Tháng Mười 202212:41 CH(Xem: 658)
Tháng Mười về với chúng tôi, là mỗi lần miền thơ ấu của Roll sẽ nhỏ dần, nhạt dần, và biến mất.
26 Tháng Tám 202212:00 SA(Xem: 7355)
tôi ngồi giữa-nỗi-tôi-riêng bên trong ghế lạnh, ngoài hiên bóng, rời
10 Tháng Tám 20225:37 SA(Xem: 3906)
hoa khế rụng nối đôi bờ sinh / tử/ một lần em, tôi thở đẫm tin yêu.
18 Tháng Bảy 202212:00 SA(Xem: 5217)
bây giờ/ tôi ngồi đây/ nghe đời mình sắp cạn./ những con chữ/ ho khan/ bầu ngực người/ khói ám?
15 Tháng Hai 20222:56 CH(Xem: 5887)
tôi muốn giấu một điều… ai cũng biết:/ ta yêu nhau từ thuở nắng chưa về./ trăng chưa nhú và, trần gian rất lạnh./ những chân trời chưa biết dắt nhau, đi.
04 Tháng Hai 20221:16 CH(Xem: 3666)
"hôm nay, tôi biết không một ai muốn sang đoạt / hoặc cướp trắng nỗi buồn tôi./ khi tuổi già, bệnh hoạn /dàn hàng ngang, / đợi tôi trước cửa./ khi một chân đã vào sâu nghĩa trang.
12 Tháng Mười 20215:11 SA(Xem: 7248)
viết cho 49 ngày của Bố. 11/24/2019. Nhưng Bố ơi, con vẫn phải ở lại, Bố với em hãy bình an với đời sống mới./ Vì sớm muộn gì, chúng ta cũng sẽ có ngày hạnh ngộ.
Du Tử Lê Thơ Toàn Tập/ Trọn bộ 4 tập, trên 2000 trang
Cơ sở HT Productions cùng với công ty Amazon đã ấn hành Tuyển tập tùy bút “Chỉ nhớ người thôi, đủ hết đời” của nhà thơ Du Tử Lê.
Trường hợp muốn có chữ ký tác giả để lưu niệm, ở Việt Nam, xin liên lạc với Cô Sóc, tel.: 090-360-4722. Ngoài Việt Nam, xin liên lạc với Ms. Phan Hạnh Tuyền, Email:phanhanhtuyen@gmail.com
Ở lần tái bản này, ngoài phần hiệu đính, cơ sở HT Productions còn có phần hình ảnh trên dưới 50 tác giả được đề cập trong sách.
TÁC GIẢ
(Xem: 7601)
Người đầu tiên hăm hở xắn tay áo, bước vào lãnh vực xuất bản, giai đoạn sơ khai, là ông Đỗ Ngọc Tùng, nhà Đại Nam
(Xem: 8598)
Tôi không rõ thời gian ở VN trước tháng 4-1975, nhà báo Ngọc Hoài Phương có làm thơ nhiều không?
(Xem: 18092)
Nếu không kể những nhà xuất bản chuyên nghiệp như nhà Sống Mới, Khai Trí, Đồng Nai, Nguyễn Đình Vượng, hay Lá Bối, An Tiêm, Nam Sơn, Trí Đăng…thì, những nhà xuất bản được điều hành bởi các nhà văn, nhà thơ cũng đã tạo được ít, nhiều tiếng.
(Xem: 5803)
Trong sinh hoạt âm nhạc tại miền nam VN, 20 năm (1954-1975) rất nhiều người biết tên tuổi nhạc sĩ Ngọc Chánh.
(Xem: 8357)
Họ Phạm còn được nhìn nhận là người khai sáng môn Thể dục Khí công Hoàng Hạc, ở miền nam California.
(Xem: 4544)
Ông chọn làm chiếc lá thu đầu tiên bay vào không gian mùa Thu tuyệt đẹp vừa chớm ở Cali.
(Xem: 192)
Thơ Du Tử Lê sang trọng, giàu hình tượng, điển tích cùng với mối liên tưởng phong phú đi sâu vào tầng lớp sinh viên, trí thức.
(Xem: 9912)
Du Tử Lê, quả nhiên vẫn là một nhà thơ hiếm hoi. Anh vẫn một mình một cõi. Đó là một điều đặc biệt. Và đối với một thi sĩ, thì đó là một sự thành công.
(Xem: 10072)
“Ngay sau khi gặp ông, tôi đã bước sang “chặng đường ngỡ ngàng.” Không ngỡ ngàng sao được khi mà đứng bên ông
(Xem: 4529)
Thi ca lan tỏa không chỉ trong từng ngóc ngách của căn nhà ông ở
(Xem: 15753)
Tình Sầu Du Tử Lê - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Phạm Duy - Tiếng hát: Thái Thanh
(Xem: 5590)
Nhưng, khi em về nhà ngày hôm nay, thì bố của em, đã không còn.
(Xem: 5489)
Thơ Du Tử Lê, nhạc: Trần Duy Đức
(Xem: 5901)
Thời gian vừa qua, nhà thơ Du Tử Lê có nhận trả lời phỏng vấn hai đài truyền hình ở miền nam Cali là SET/TV và V-Star-TV.
(Xem: 6094)
Triển lãm tranh của Du Tử Lê, được tổ chức tại tư gia của ông bà Nhạc Sĩ Đăng Khánh-Phương Hoa
(Xem: 26406)
Tôi gọi thơ Du Tử Lê là thơ áo vàng, thơ vô địch, thơ về đầu.
(Xem: 18275)
12-18-2009 Nhà thơ Du Tử Lê phỏng vấn nhạc sĩ Thân Trọng Uyên Phươn
(Xem: 21585)
Khi gối đầu lên ngực em - Thơ Du Tử Lê - Nhac: Tịnh Hiếu, Khoa Nguyễn - Tiếng hát: Đồng Thảo
(Xem: 19568)
Người về như bụi - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Hoàng Quốc Bảo - Tiếng hát: Kim Tước
(Xem: 18035)
Hỏi chúa đi rồi em sẽ hay - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Hoàng Thanh Tâm - Tiếng hát: Tuấn Anh
(Xem: 15451)
Khái Quát Văn Học Ba Miền - Du Tử Lê, Nguyễn Mạnh Trinh, Thái Tú Hạp
(Xem: 14563)
2013-03-30 Triển lãm tranh Du Tử Lê - Falls Church - Virginia
(Xem: 14752)
Nhạc sĩ Đăng Khánh cư ngụ tại Houston Texas, ngoài là một nhạc sĩ ông còn là một nha sĩ
(Xem: 13776)
Triển Lãm Tranh Du Tử Lê ở Hoa Thịnh Đốn
(Xem: 13531)
Triển lãm Tranh và đêm nhạc "Giữ Đời Cho Nhau" Du Tử Lê đã gặt hái sự thành công tại Seattl
(Xem: 20652)
Nhà báo Lê Văn là cựu Giám Đốc đài VOA phần Việt Ngữ
(Xem: 27831)
ngọn cây có những trời giông bão. ta có nghìn năm đợi một người
(Xem: 32096)
Cung Trầm Tưởng sinh ngày 28/2/1932 tại Hà Nội. Năm 15 tuổi ông bắt đầu làm thơ,