Và, Chúng Ta Vẫn Yêu Thương...

05 Tháng Mười Hai 201112:00 SA(Xem: 15883)
Và, Chúng Ta Vẫn Yêu Thương...

 

song__moi-content-content

 

có những khoảnh khắc, tim ta bật lên tiếng gọi từng yêu dấu thân thuộc của cuộc đời. tiếng gọi của con tim làm nhắc nhở, làm lay thức, làm rung động khôn nguôi...

 

 

anh ơi...


mùa xuân đẹp như một lời hứa không khi nào thất lạc. mỗi năm một lần, mùa xuân làm góc nhà chúng ta sáng rực hoa cúc. mùa xuân với hoa cúc làm nên niềm hạnh phúc nhỏ cho từng hy vọng bền bỉ của đời sống có anh. anh vẫn cho em chọn sống với những mộng mị dẫu ngu si bởi cả hai chúng ta đều hiểu: tình yêu là sự tự do thuộc về. cuộc đời đã rất tử tế ở chỗ nó làm đẹp sự hiện diện của chúng ta ở chính nơi mình lựa chọn. em muốn anh vui với những gì anh chọn và yên lòng bởi em cũng có những điều vui nhỏ làm nên hạnh phúc của riêng mình. không gì ngoài sự yên tâm vừa đủ để tin rằng: mình đã nhìn thấy và thuộc về nhau. dẫu cho đời sống đã có vài ngày tươi đẹp, ấm áp và (dĩ nhiên) những ngày khác thì chẳng được như vậy. với chúng ta, hạnh phúc có lúc như ngói lợp, chỉn chu, thầm lặng, tưởng an nhiên nhưng vẫn ra chiều xô lệch. dẫu là thế thì cũng không sao cả. và, chúng ta vẫn yêu thương nhau, anh ạ!

 

 

bé-con ơi...


người ta thường ao ước điều gì trong những ngày xuân nhất của cuộc đời?! một phần cảm hứng đời sống Mẹ đến từ cuộc đời của những người phụ nữ khác thường. họ là Hypatia, là Artemisa, là Frida Kahlo, là Amelia Earhart. Hypatia dạy Mẹ: cái thứ vòng tròn hoàn hảo của cuộc đời khiến mình quên đi những hình dạng khác (có thể) còn hoàn hảo hơn. Artemisia dạy Mẹ sự thôi thúc, táo bạo. Frida dạy Mẹ sự miễn nhiễm những nỗi đau đàn bà nhất, những bi kịch phụ nữ nhất, những bất hạnh con người nhất. và Amelia Earhart dạy Mẹ sự trung thành quyết liệt dấn thân vào những đường phiêu lưu không giới hạn. dưới con mắt phán xét, người ta cho là những cá tính đó đã khiến họ tự hủy hoại cuộc đời mình. trái lại, Mẹ nhìn thấy một vẻ đẹp cuộc sống rất quyến dụ qua cuộc đời của những người phụ nữ như vậy. Mẹ chấp nhận bất cứ điều gì đời sống đem đến cho Mẹ: có thể là một chút lụa mềm hạnh phúc và cũng có thể là một… nhát gươm. từ những ngày xuân nhất của cuộc đời, Mẹ đã chọn cho mình sự quyết liệt dấn thân vào một đời sống không giới hạn. để hôm nay, Mẹ nghĩ mình cũng sẽ thật sự hài lòng và yên ổn khi chỉ làm một người phụ nữ bán trà sữa boba hay cafe starbuck. dẫu là thế thì cũng không sao cả. và, cả nhà chúng ta vẫn yêu thương nhau, con ạ!

 

 

bạn ơi...


này là những sớm xuân tinh tươm cùng bạn trò chuyện ở một góc cà phê lề đường. mọi sự như mới chỉ bắt đầu... tôi yêu cảm giác mọi sự lúc nào cũng như chỉ mới bắt đầu. sự bắt đầu nó đẹp và tử tế. đẹp vì nó tinh khôi, e ấp và khơi gợi. tử tế vì nó đầy nguyên, trọn vẹn và cho mình nhiều hy vọng. tôi hào phóng mở lòng mình ra như cánh cửa thênh thang đón nắng, đón gió. lòng tôi, ngày xuân mới, như căn phòng nhỏ chan hòa nắng, gió. vậy mà nắng và gió lại không hồn nhiên như bầy trẻ nhỏ, chúng như kỷ niệm không ngần ngại vồn vã đến trong góc lòng hiếu khách của tôi. chúng khiến tôi có phần bối rối. bởi còn một/vài thứ đã qua, trong cuộc đời, tôi chưa biết sắp xếp ở đâu cho vừa vặn. dẫu là thế thì cũng không sao cả. và, chúng ta vẫn yêu thương nhau, bạn ạ!

 

 

xuân ơi...


chiều 30. sau khi phụ Mẹ sắp cơm cúng mời ông bà về ăn Tết, mình tranh thủ đi bộ ra phố mua ít bao lì xì. sài gòn trống và rỗng. phố đường lặng yên một cách sửng sốt. mình cảm thấy như vỉa hè đang đi là của riêng mình, lòng đường trống trải kia cũng của riêng mình, cả bầu trời ko ai xâm phạm kia cũng là của riêng mình. gió lồng lộng. mình cảm nhận sự tự do cơi rộng và xóa mờ những giới hạn. đi trên con hẻm vắng tanh mà lòng mình đầy pháo tết. hồn pháo bảng lảng, hồn xưa lãng đãng, cái màu tết da diết biết chừng nào, cái mùi xưa nhức nhối biết bao nhiêu. mặt trời đỏ ối sau lưng. mình nhiều lúc đã như một người dưng, đi qua những thân thuộc cuộc đời để phút này bỗng thấy ra chừng vội vã, mặc cả từng chút ký ức vốn thân quen nhưng lại chẳng thuộc về. dẫu là thế thì cũng không sao cả. và, chúng ta vẫn yêu thương nhau...

 

xuân 2012. Trang. saigon.

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
10 Tháng Ba 202512:51 CH(Xem: 190)
Sách như những vật linh thiêng nối kết người cùng một tôn giáo.
28 Tháng Hai 202511:48 SA(Xem: 314)
Buổi tối trước khi đi ngủ, tôi nằm nghĩ vẫn vơ về cuộc đời của anh Cúc với những bí mật nhỏ của nó.
18 Tháng Hai 20254:45 CH(Xem: 363)
Vài ngày sau, ông mai chạy đi chạy về để dàn xếp hai bên. Cuối cùng rồi cũng êm thấm
15 Tháng Hai 20258:48 SA(Xem: 323)
Từ đó mẹ tôi cũng không có tin tức chi của chị. Gia đình tôi dời nhà vào Sài gòn, không còn ai ở Huế.
05 Tháng Hai 20254:09 CH(Xem: 632)
Tôi có một niềm thương với Tuồng có lẽ từ trong tiền kiếp. T
30 Tháng Giêng 20259:46 SA(Xem: 544)
Vào những năm cuối đời, vua Gia Long chỉ dụ Bộ Hộ điều tra tài nguyên thảo mộc của nước nhà.
14 Tháng Giêng 20251:32 CH(Xem: 630)
Lóng rày tôi hay tẩn mẩn viết về những hồi tưởng tuổi thơ, nhất là những côn trùng ngày xa xưa đó như chuồn chuồn, bươm bướm, ve sầu, dế mèn…
20 Tháng Mười Hai 20248:36 SA(Xem: 716)
Ngủ yên, mộng lành. Bay nhẹ nhàng như bông trên cánh đồng, bay về với mẹ đi nhé, xạ thủ Ringo.
17 Tháng Mười Một 20245:34 CH(Xem: 1278)
Nét bút của người đàn ông, đã chết từ lâu.
Du Tử Lê Thơ Toàn Tập/ Trọn bộ 4 tập, trên 2000 trang
Cơ sở HT Productions cùng với công ty Amazon đã ấn hành Tuyển tập tùy bút “Chỉ nhớ người thôi, đủ hết đời” của nhà thơ Du Tử Lê.
Trường hợp muốn có chữ ký tác giả để lưu niệm, ở Việt Nam, xin liên lạc với Cô Sóc, tel.: 090-360-4722. Ngoài Việt Nam, xin liên lạc với Ms. Phan Hạnh Tuyền, Email:phanhanhtuyen@gmail.com
Ở lần tái bản này, ngoài phần hiệu đính, cơ sở HT Productions còn có phần hình ảnh trên dưới 50 tác giả được đề cập trong sách.
TÁC GIẢ
(Xem: 30771)
Ở thế hệ thứ hai của sinh hoạt 20 năm âm nhạc miền Nam, tính từ 1954 tới 1975, nếu có một người lặng lẽ nhất trong mọi sinh hoạt,
(Xem: 12569)
Chính Mai Thảo là người đầu tiên, vào từ miền Bắc, mở được cánh cửa tương thông, thân ái giữa những người làm nghệ thuật ở hai đầu “thế giới” lạ lẫm.
(Xem: 20389)
Tôi biết tôi dường còn muốn nói với NXH, nhiều hơn nữa,
(Xem: 9667)
màu vàng rực rỡ của dã-quỳ đã dắt tay tôi trở lại Pleiku
(Xem: 23034)
Tôi không biết phải bắt đầu từ đâu, ra sao, thế nào khi đứng trước khu rừng có quá nhiều những gốc lạ, quý? Khu rừng thuộc quyền sở hữu của người dựng thành đêm-từ-biệt…Trần.
(Xem: 15751)
Du Tử Lê, ông ấy là ai? Sao định mệnh tôi cứ mãi gắn liền với những dòng thơ của ông ta? Nghe nói bây giờ đang ở tại Mỹ
(Xem: 5997)
Tôi mượn câu thơ kết trong bài 'Đêm, nhớ trăng Sài Gòn' của Du Tử Lê để làm tựa cho bài viết này, bài viết về ông: Du Tử Lê - một nhà thơ có tầm ảnh hưởng lớn đối với văn chương Việt Nam.
(Xem: 2916)
Nói một cách dễ hiểu hơn, thơ ông phù hợp với kích cỡ tôi, kích cỡ tâm hồn tôi, phù hợp với khả năng lãnh nhận, thu vào của tôi, và trong con mắt thẩm mỹ tôi,
(Xem: 3228)
Chúng tôi quen anh vào cuối năm 1972.
(Xem: 2970)
Anh chưa đến hay anh không đến?!
(Xem: 20508)
Tình Sầu Du Tử Lê - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Phạm Duy - Tiếng hát: Thái Thanh
(Xem: 9463)
Nhưng, khi em về nhà ngày hôm nay, thì bố của em, đã không còn.
(Xem: 10786)
Thơ Du Tử Lê, nhạc: Trần Duy Đức
(Xem: 9622)
Thời gian vừa qua, nhà thơ Du Tử Lê có nhận trả lời phỏng vấn hai đài truyền hình ở miền nam Cali là SET/TV và V-Star-TV.
(Xem: 13124)
Triển lãm tranh của Du Tử Lê, được tổ chức tại tư gia của ông bà Nhạc Sĩ Đăng Khánh-Phương Hoa
(Xem: 32587)
Tôi gọi thơ Du Tử Lê là thơ áo vàng, thơ vô địch, thơ về đầu.
(Xem: 21955)
12-18-2009 Nhà thơ Du Tử Lê phỏng vấn nhạc sĩ Thân Trọng Uyên Phươn
(Xem: 27350)
Khi gối đầu lên ngực em - Thơ Du Tử Lê - Nhac: Tịnh Hiếu, Khoa Nguyễn - Tiếng hát: Đồng Thảo
(Xem: 24720)
Người về như bụi - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Hoàng Quốc Bảo - Tiếng hát: Kim Tước
(Xem: 23575)
Hỏi chúa đi rồi em sẽ hay - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Hoàng Thanh Tâm - Tiếng hát: Tuấn Anh
(Xem: 21701)
Khái Quát Văn Học Ba Miền - Du Tử Lê, Nguyễn Mạnh Trinh, Thái Tú Hạp
(Xem: 19399)
2013-03-30 Triển lãm tranh Du Tử Lê - Falls Church - Virginia
(Xem: 20722)
Nhạc sĩ Đăng Khánh cư ngụ tại Houston Texas, ngoài là một nhạc sĩ ông còn là một nha sĩ
(Xem: 18167)
Triển Lãm Tranh Du Tử Lê ở Hoa Thịnh Đốn
(Xem: 17121)
Triển lãm Tranh và đêm nhạc "Giữ Đời Cho Nhau" Du Tử Lê đã gặt hái sự thành công tại Seattl
(Xem: 26751)
Nhà báo Lê Văn là cựu Giám Đốc đài VOA phần Việt Ngữ
(Xem: 33986)
ngọn cây có những trời giông bão. ta có nghìn năm đợi một người
(Xem: 36037)
Cung Trầm Tưởng sinh ngày 28/2/1932 tại Hà Nội. Năm 15 tuổi ông bắt đầu làm thơ,