đã nhiều lần em đứng trước khúc quanh
với mong manh biết bao điều, tự hỏi:
lời không nói, liếp môi buồn, khô, khép
thì lối hẹp bên đời, có bước chung?!
đi đến cùng không thể bỏ ước mong
sáng lung linh bên song khung đầy nhạc
ngày hôm qua trong hôm nay không khác
ổ cửa rạng đèn, với quickstep hân hoan
ủi an mình: có thể bất cần không?!
anh viễn vông trong em từng nếp nghĩ
đời sống có nhiều khi di biệt
biết đến nhau lúc: nhất-thiết-không-phiền
người ta chờ khi có một bình yên
em đóng cửa cho hương còn gợi nhớ
và chong niềm tin vào hư lỡ
tìm nhịp rơi trên khuôn nhạc cạn lời
08 May 05
Gửi ý kiến của bạn