Tháng tư Về mở cửa căn nhà trống gió Con hẽm nhầy nhụa gội mưa Vòng xích lạnh cổ quái Tuổi nhỏ ẩm mốc Chỉ thấy chiếc lưng còng gãy của người láng giềng
Anh mở cửa Hoa túa máu từ chiếc bình vỡ miệng Bức tranh tĩnh vật sầu thãm Bóng tối nghiêng trên mặt đàn ghi ta bụi Tiếng buốt đau từng mắc xích phân lìa
Những bước chân rầm rập hung hiểm Quặn mình trong luyện ngục trần gian Anh đốt lên ngọn lửa tiền sử Soi lại cõi hồng hoang Thuở trời nước sum vầy
Tháng tư Về mở đập giòng sông mùa lũ máu Lán trại mênh mông nước ứ đồng Muông thú hoảng loạn chạy chết Giữa vòng gai đóa dại nào mới nở
Không được như muông thú cỏ cây Nhớ giọt rượu cuối ngày Ở một nơi trời nước gặp nhau
Anh mở cửa Tình yêu gập ghềnh lắc lẻo Em đã mang đi những bông phượng đầu mùa Mang theo tiếng ve ran Qua bên kia biển
Tháng tư Về mở cửa căn nhà trống gió Đọc lại thư viết cho một người trẻ Muốn được những gì anh ném đi Ném đi những gì anh tìm lại Ôi có phải chúng ta đều như thế Chẳng bao giờ rõ mình muốn điều chi
Anh mở cửa Vẫn chiếc lưng còng gãy của người hàng xóm Cơn bão lốc tình cờ qua phố chợ Mười năm anh một nỗi bất an dài
Người bạn trẻ chẳng thể hiểu vì sao Anh hay nhắc về căn nhà trống gió Con hẻm trưa nhầy nhụa đầu mùa mưa Giòng sông cơn lũ máu Lán trại mênh mông nước ngập rừng Tiếng ve khan rức ngày ra biển Cánh phượng bay xao xác buổi sông về Niềm sống lớn sinh sôi từ trận địa Ước mơ con thuở trời nước gặp nhau
Tháng tư về mở cửa Vuông sân nhỏ Em thức vội với gió Vườn nhà sau đóa diên vĩ sớm Ngày cũ chuyền cành líu ríu Mưa đầu ngọn thông non
Anh mở cửa Đôi ngựa băng đồng Bluebonnet bung tím đầu suối cạn Nắng mai lừng kể chuyện đời xưa
Tháng tư về mở cửa Một chỗ ngồi thật hẹp Bàn tay có bàn tay Tiếng thì thầm đủ nhớ Những điều thật bình thường và tầm thường Như tiếng dế run rẩy dưới cội hoa Những khóm hoa anh cùng em chiu chắt Cho dậy hương nơi trời nước xuân thì
Anh mở cửa Giấc mơ rất nhỏ Nơi em không thể nào thoát ra được
Anh vẫn sống với những điều vụn vặt Biết làm sao
Tháng tư anh mở cửa Những hạnh phúc ngọt ngào Những bất an thường trực Biết sao
Biết làm sao Nếu mỗi ngày mỗi giờ mỗi một phút giây Đều có một cánh cửa nào đó Để mở ra Và khép lại Ở một nơi trời nước gặp nhau
Trường hợp muốn có chữ ký tác giả để lưu niệm, ở Việt Nam, xin liên lạc với Cô Sóc, tel.: 090-260-4722. Ngoài Việt Nam, xin liên lạc với Ms. Phan Hạnh Tuyền, Email:phanhanhtuyen@gmail.com
Khi gặp Bùi Xuân Phái, thấy nhau, chúng tôi cùng bùi ngùi. Chúng tôi không nói được với nhau một lời nào!.! chỉ nhìn nhau. Mặc cho những giọt mắt già nua, hiếm hoi, lặng lẽ chảy…
Tôi mượn câu thơ kết trong bài 'Đêm, nhớ trăng Sài Gòn' của Du Tử Lê để làm tựa cho bài viết này, bài viết về ông: Du Tử Lê - một nhà thơ có tầm ảnh hưởng lớn đối với văn chương Việt Nam.
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.