Cành lá mới khẻ run lên quấn quít
Đường phố sơ e ấp bước chân người
Em đến với áo thơm trời tháng chín
Mắt ngút ngàn cây cỏ mọc xinh tươi
Kỷ niệm đầy trên những tàng me cũ
Bước chân khuyên bóng mát mái hiên trường
Bên dốc thấp chiều rưng rưng mưa bụi
Tóc đuôi gà đường gió lá me vương
Đêm hàng xóm thoảng mùi hương tưởng nhớ
Vườn nhà ai bướm trắng ngủ chiêm bao
Ta một thoáng mơ màng khung cửa sổ
Giọt tương tư cũng rụng xuống ưu sầu!
Bờ cát trắng những bàn chân in vội
Hắt hiu buồn ngày trở rét thu đông
Em áo đỏ ngồi trên ghềnh đá xám
Chiều cuối năm nghe gió mới qua lòng
Ta cũng nghe một chút tình rất mới
Như sớm mai mở cửa ngó ra vườn
Chợt bắt gặp xuân hồng trên lá biếc
Trong vườn em khóm hạnh trổ mùi hương
Lòng cũng trổ đòng đòng cây hạnh lạc
Trên đường sương trái mộng nở không dè
Trong đường sương có trăm đường máu vỡ
Buổi xuân hồng người đứng lặng yên nghe
Trái hạnh ảo xa vời tay cơ cực
Ta ven trời ngày tháng mãi long đong
Muốn tặng em tấm lòng tinh khiết nhất
Đời vẫn như lá mục chảy theo dòng
Ta trôi chảy giữa hai bờ lận đận
Buổi hoàng hôn soi bóng nước sông người
Trong dòng nước ta nhìn ta bật khóc
Lòng đớn đau chợt thấy xót thương đời!
Cả mùa đông trời đất rộng chiếu chăn
Bên bờ sông hồn tượng khóc thương mong
Xin dâng em cả tình ta đạm bạc
Tâm vô cùng và lượng rất bao dong…