1.
em ngồi giặt lụa cầu ao
ta dừng chân ngựa cúi chào thiên nhiên
thoảng hương hoa đượm mùi thiền
hỡi ơi ta mãi ưu phiền như xưa
2.
lên non ta cởi áo đời
giao làm tang chứng ngỏ lời yêu em
dù bâng khuâng mấy ưu phiền
cũng xin được tới một miền cỏ hoa
lặng câm với ánh nguyệt tà
y xiêm thị trấn quyện nhòa nhạt khuya
3.
rủ mi thương nhớ ơ hờ
khoát năm tháng cũ đợi chờ thiên tiên
phong hương quên lãng não phiền
làm tên đạo sĩ nhập thiền ngàn năm
yêu người từ độ xa xăm
xa xăm người bỗng lặng câm trở về
tâm chừng quay quắt u mê
ta theo người mái tóc thề ngày xưa
NGỰA NHÃ NHẶN
Gửi ý kiến của bạn