Du Tử Lê,
1.
ai mở mắt làm người
không ra vào một cửa
ngày chạm mặt anh em
đêm no từng hơi thở
đời đứng rình phía xa
chờ bước ta chập chững
miệng măng sữa đã bao lần ngậm
nhầm trái đắng
tay ngây thơ chụp dựng mãi thiên đàng
2.
như thế đó
mà cõi đời nghìn cửa
đường nào không nạm giắt lá hoa
chân se sẻ chuyền cành hạnh phúc
mắt long lanh
ca hát lời vàng
mỗi bước xa đưa ta về gần hy vọng
với ảo ảnh nằm kề
và tin tưởng đong đưa.
3.
như thế đó
hạnh phúc buộc lỏng một đầu dây
ta thăng bằng tiến tới
dù lòng tham có giục mình gấp vội
cũng chẳng thể mau hơn
phải toan tính làm sao cho thật khéo
ôm lấy nhiều mà vẫn gọn vòng tay
tôi khởi sự kiếm tìm
trí vô cùng sáng suốt
mắt trước rồi chân sau
nhưng chim thiêng còn có lần sa
cánh
bước chân người sao khỏi hẫng không.
4.
em phải đặt tình yêu ngang bằng
lẽ sống
nụ hôn đầu là ấn chỉ làm tin
phải cần thiết hơn những cần thiết nhất
phải nâng niu hơn cả nghĩa nâng niu
hồn bốc lửa, tim thành tên bắn
tới
tôi dấy cồn đắm đuối
tình ắp đầy đam mê
chân bon chen dưới mặt trời xấp bóng
lòng tỵ hiềm lấn chiếm tương lai.
5.
như thế đó
cõi đời nghìn cửa
vào một lần là ký nhận chung thân
vì hạnh phúc được khóa tròn một nẻo
và bao nhiêu còn lại chỉ oan cừu
em đã sống không lý nào từ
chối
một lần thôi tay gõ cửa đời.
6.
như thế đó
bàn chân thành vô dụng
não gân này chỉ đủ giữ thân nghiêng
suốt một đời tôi tìm cửa loay hoay
cả mười ngón đều gõ lầm hiu quạnh
và như vậy
anh xin em đừng bao giờ tự hỏi
sao đời tôi không có nổi ngày vàng.
(1967)