có điều gì khó nói
lòng tôi đầy thủy triều
chim lầm than nhớ bạn
cây nghiêng đầu thiếu nhau
có điều gì khó nói
tình tôi biển. cát lầy
người về qua rất vội
tôi nhìn theo bước tôi
có điều gì khó nói
trưa khô ròn tiếng rơi
hồn cầy sâu luống đợi
người lìa xa cuộc đời
có điều gì khó nói
giọng em đầy cõi tôi
những đường gân trí nhớ
vầng trăng khuya rẽ ngôi
có điều gì khó nói
bàn tay lạnh mất rồi
ngựa mù khua vó mỏi
xe không, về bến vui
có điều gì khó nói
sợi tóc trên chiếu giường
ngọn đèn trên chiếc gối
lãng quên trên mùi hương
có điều gì khó nói
em bỏ quên chỗ ngồi
cảnh tình tôi cũng vậy
bôi xóa đầy mặt tôi.
Gửi ý kiến của bạn