Ngày 20 tháng 10 năm 2012 Nhà Thơ/Họa Sĩ Du Tử Lê lại có mặt tại Seattle và triển lãm tranh sơn dầu của ông tại nhà hàng Spring Taste và buổi tối có đêm văn nghệ hát nhạc chủ đề Du Tử Lê.
Tranh của DTL có nhiều tên thật hay ví dụ: Cảm Ơn Kỷ Niệm Nuôi Em Lớn, Vui Với Buồn Cùng Một Mặt Gương Soi, Chỉ Mang Tình Ai Đó Đến Mai Sau, Em Nồng Nàn Như Biển, Những Cánh Tay Thơm Chọn Lựa Mình, Dòng Suối Trăm Năm... Suốt cả một buổi chiều, Tôi loanh quanh lẫn lộn với hàng trăm người đã đến xem tranh DTL chỉ để chụp hình, để nghe, để thấy. Nhiều người cố tìm gặp DTL để bắt tay, chúc mừng. Họ nói họ rất yêu mến Thơ và Tranh DTL, hiểu những điều DTL vẽ trên tranh, rồi họ lại nói ông DTL ứng khẩu hay quá về những giải thích của DTL qua các bức tranh và có nhiều thiếu nữ mang hoa đến tặng tác giả.
Ít ra là cũng gần ba mươi năm, lúc nào DTL lên Seattle để tham dự các sinh hoạt văn nghệ bởi bất cứ ai tổ chức hay mời DTL. Tôi đều gặp DTL tại nhà Võ Thành Đông vì họ là hai người bạn chí thân, chí tình, hồi não hồi nao, ở bên Việt Nam sang đến Mỹ, ở Cali rồi lên đến Seattle. Lần nầy, tôi thấy VTĐ đi đón DTL ở phi trường. Tôi thấy VTĐ và DTL cùng nhau mang tranh đến chưng bày trong nhà hàng Spring Taste. Tôi thấy hai ông cùng nhau gói các bức tranh còn lại để mang về Cali. Tôi lại thấy hai người cùng nhau ra phi trường. Và, không có ai khác ngồi trong xe.
Mỗi lần tôi gặp DTL thì chỉ hỏi một câu. Ông còn nhớ tôi không? DTL không trả lời và chỉ cười. Tháng 10 năm 2007 tôi nhận được một cuốn sách rất dày 500 trang in trên giấy cứng rất đẹp. Đó là cuốn Thơ Du Tử Lê 1975 -1993 Toàn Tập. Ngay trên trang đầu, chữ in đậm nét lớn với size 26: Du Tử Lê Love Poems Translated into English by Đỗ Đình Tuân, Huỳnh Sanh Thông, Vũ Ngự Chiêu, Kirl Lindsay, Nguyễn Ngọc Bích, Phạm Trọng Lệ, J.K.Lê, Nguyễn Thu Hương, Nguyễn Tấn Lai... Tôi sực nhớ lại là có dịch mấy bài thơ của DTL và một truyện ngắn có tên ” Những Con Tôm Bưởi Thay Tim Khác” nhưng bỏ cuộc vì không lột được ý của DTL bằng Anh ngữ! Bởi vì truyện nầy là một sản phẩm của trí tuệ mà DTL viết rất cao và “nói đến trí tuệ là vô cùng, nói xuôi, nói ngược, nói đảo điên đều đươc”. Trong nhiều năm, Tôi lần mò, tìm mãi để đọc 300 bài thơ của DTL được phổ thành nhạc và đến bây giờ cũng đọc được ngót nghét gần hai trăm bài trong đó tôi thích nhất bài “Chẳng Chiến Chinh Mà Cũng Lẻ Đôi” phổ thành nhạc bởi Trần Duy Đức thành bài "Chỉ Nhớ Người Thôi Đủ Hết Đời", Lê Uyên hát:
Chỉ nhớ người thôi đủ hết đời
Chim về góc biển, bóng ra khơi
Lòng tôi lũng thấp. Tâm hiu quạnh
Chẳng chiến chinh mà cũng lẻ đôi…
Chỉ nhớ người thôi đủ hết đời
Bàn tay dư mấy ngón chia phôi
Tặng nhau chính ngón không đeo nhẫn
Và những tàn phai đầy tuổi tôi…”.
Trong văn chương, chữ nghĩa, Du Tử Lê cho tôi thật nhiều và chỉ những cây cổ thụ văn chương như DTL mới làm được điều nầy. Tôi chưa bao giờ tự nhận là bạn của ông Du Tử Lê nhưng có đọc rất nhiều Thơ và Văn của DTL. Khi tôi gửi cái Link trang Facebook của tôi đến Bà Hạnh Tuyền tức bà DTL về sinh hoạt văn nghệ mới nhất của DTL tại Seattle thì Bà Hạnh Tuyền viết trên email trả lời: "Cám ơn anh Lai đã gửi hình qua fb. Quá trời là hình, nhưng tìm một tấm chụp Anh với anh Lê và Đông để post lên dutule.com thì tìm không thấy, toàn là thấy "hoa" không à."
Tôi có chụp hình với ông DTL và ông Đông đâu mà có!
Tôi luôn giữ một khoảng cách với ông DTL vì nghĩ rằng dán mắt thật sát, thật gần vào một đối tượng, tưởng là sẽ thấy rõ đối tượng đó hơn, thật ra làm như vậy tôi chẳng thấy gì cả. Cái khoảng cách vừa phải chính là để cho người nầy nhìn rõ người kia và qua đó tôi có thể thấy rõ mình hơn.
Tôi yêu mến và quý trọng ông Du Tử Lê vô cùng.
Nguyễn Tấn Lai
(10/20/12)