Và Phạm Long
riêng em biết: tôi, đêm và quá khứ
đã chia thành trận tuyến mỉa mai nhau
biển ký ức lồi, cong: người cận ảnh
lá/ hình dung/ cây/: - chỗ kín nào?
riêng em biết: linh hồn tôi khẩm nước
thuyền/ thịt xương không chở hết chiều,/ bầm/
môi chối nhận những điều tim khẩn khoản
gió ê chề rượt đuổi giữa thinh không
riêng em biết thời gian bôi kỷ niệm
như ngôi mồ xóa bỏ thủy chung, quen
những vắng mặt đôi khi đầy ý nghĩa
người ở xa! - cho thấy chỉ tôi gần
riêng em biết: ngực nhức, rêm dấu hỏi
lá reo vui trên từng luống mưa, mừng
người đứng lại: nghiêng vai, mời bóng tối
đôi bàn tay chùi sạch ái ân, buồn
riêng em biết: tôi chưa hề có tuổi
khi yêu người tôi mới lớn cao hung
núi mở mắt nghe dòng sông vỡ tiếng
tôi già nua từ thuở nhớ nhung, đen
riêng em biết: nhân gian là khoảng cách
mỗi con người chọn một thước đo riêng
cộng với bóng/ tôi/ đo từng ý niệm
biệt ly kia, em ạ, vốn di truyền.
1996