
khi người trả đời cho bão táp,
tôi chọn cho mình một bến sông.
khuya khua vỡ bóng cây chung nghiệp.
vũng tối trôi cùng tôi / biển đông.
khi người ngửa mặt neo thương tích,
tôi chọn cho mình đêm. thủy tinh.
tóc thơm hương cũ. môi tiền kiếp.
nước mắt không mầu / tôi / chảy nghiêng.
khi người đứng trên triền dốc / ngược,
tôi chọn cho mình: tâm tịnh yên.
thời gian sẽ lắng như trầm tích.
ký ức tôi: bầu ngực thiếu niên!
khi người chở buồn xuôi. cuối mắt,
tôi chọn buôn hàng chuyến: nỗi đau.
đường xa, ai gánh sầu tôi / mỏi?
khung vải lên màu nâu. xót nhau!
khi người chọn lửa. rừng nguyên thủy
tôi nhớ cội nguồn tôi là chim.
trở lui. tôi thấy tôi thân thiết:
- quỳ dưới chân người: môi / mắt / riêng.
khi người chọn làm cơn lốc / dữ,
thơ ấu tôi là tâm bão / đen.
ngỡ em cúi xuống. em như mẹ (?)
- mẹ đã xa! và, ai sẽ quên!?!
Du Tử Lê.
Kính anh Du Tử Lê
PCT
Anh Lê ơi, đó là những lời em gõ vào ô Gõ Ý Kiến dưới bài thơ của anh vào sáng hôm qua, nhưng sáng sớm nay em vào để đọc lại bài thơ không thấy nó hiện lên, chắc em đã làm gì đó bị wrong chăng? Nen em viet lãi để bày tỏ cùng anh cảm xúc của em sau khi đọc bài thơ này. Không nói được gì nhiều, chỉ biết là chữ, tứ và cảm xúc của tác giả làm rúng động mình một cách tức thì.
Cầu mong anh khỏe mãi để, như vậy.
em khánhminh