
Mặt thốc mê say đời thổi mạnh
Giấc ngập buồn vui nhớ tháng năm
Ta say lúy túy miền cô phận
Đâu kể bình yên một kiếp tắm.
Sông suối của đời, sông suối mốc
Cũ mục ngày xanh, chảy phẳng lì
Nhẹ nhàng như thể thời gian cuốn
Cuốn trẻ ngày xanh, lão quắc quay.
Ta về củi mục không ra lửa
Chút ấm mòn đi cũng đã nhiều
Ôm cả một trời thao thức cũ
Sưởi mấy câu, vần cũng hắc hiu.
Chân bước nhẹ, đời nghe nặng trỉu
Mở cửa thời gian trống hoác nhìn
Xa xa bóng gió miền biên viễn
Thổi bạt mây ngàn tận kiếp sâu.
Gom hết nhân gian về một chổ
Trải tấm lòng ra đến tận cùng
Vết cắt nghìn đời loan lổ quá
Số phận con người, số phận chung.
Lòng lệ nhỏ buồn vui cố cựu
Hạt sương tan lạc dấu hư vô
Bình minh cũ, thành hoàng hôn mới
Nhẹ êm thay mặt nước sông hồ.
Trời chuyễn tải một cơn gió bụi
Người ngỡ ngàng, hạnh phúc long lanh
Hạt bụi nhỏ tìm mình trong lốc
Giữa cuộc đời, hay giữa mong manh.
Thiên Giang
Ngày đầu tháng 12, 2012