THIÊN GIANG - Thư Ngỏ gửi Thiên Giang,

17 Tháng Mười Hai 201212:00 SA(Xem: 5377)
THIÊN GIANG - Thư Ngỏ gửi Thiên Giang,

Thiên Giang thân mến,

Trước hết, Thiên Giang cho chú xin lỗi vì tới ngày hôm nay, chú mới trả lời lá thư của Thiên Giang, đã được post lên trang nhà từ ngày 26 tháng 11-2012. ( Mặc dù 5 bài thơ của Thiên Giang, chú đã đọc ngay khi nhận được và, đọc nhiều lần, mỗi khi có giờ rảnh). 

Thứ đến, chú cũng thấy vui vui, khi Thiên Giang cho biết, Thiên Giang thua chú tới 28 tuổi và “…và cũng làm thơ khoảng hơn 10 năm nay nhưng chỉ để trao đổi cùng bạn bè.” Như vậy, khoảng cách tuổi tác của chúng ta chỉ còn…18 năm thôi…Phải không Thiên Giang?

Chú cũng vui lắm, khi thư Thiên Giang nhấn mạnh “…Nếu sau khi đọc xong chú quyết định đăng lên trang nhà là niềm hân hạnh của cháu. Nhưng điều đó không quan trọng bằng nếu được chú cho vài ý kiến thì còn gì tuyệt vời…” Điều này giúp chú thoải mái hơn trong phần góp ý với Thiên Giang.

Sau đây là vài nhận xét vắn tắt của chú về mấy bài thơ của Thiên Giang:.

-Thứ nhất: Trong 5 bài thơ của Thiên Giang, có những câu thơ hay (một cách bất ngờ), như:

Gió là gió của ngàn xưa thổi đến / Hay chỉ là vết tích của mai sau…” (Hoặc)

Ngàn năm mỏng, đá cũng mòn thất thểu

Người đọc có thể không đồng ý với tính từ “thất thểu” đi sau động từ “mòn.” Nhưng với chú, đó là một so sánh hay liên tưởng lạ. Lạ hơn cả chữ “mỏng,” đi sau hai chữ “ngàn năm” nữa.

(Mấy câu thơ trên, chú trích từ bài “Dấu Trần” của Thiên Giang.)

Qua bài thứ hai, nhan đề “Có Một Tháng Tư Như Thế,” Thiên Giang lại cho chú một số câu thơ bất ngờ, cũng thú vị không kém, như:

Tháng Tư nằm úp mặt / Nghe hồn lọt xuống chõng tre.” (Và)

Tiếng cười lạ hoắc trên môi.”

Ở bài “Dấu Xa,” sự cố tình lập lại hai chữ “dòng sông, dòng sông” và “triều dâng, triều dâng” cho chú hình dung mạnh mẽ về sự trôi chảy (của dòng sông) và, nước dâng của triều lên. 

Bài “Phủ Phục” của Thiên Giang thì chú thích câu: “Bao thao thức trải dài lên cửa gió.” Chú thích tính từ “lên” - - Bình thường, nếu vội vã, người ta sẽ dùng tính từ “trên.”

Nhưng ở bài thơ nhan đề “Tàn Tích,” chú thấy đáng tiếc (rất đáng tiếc) khi Thiên Giang dùng một số từ cầu kỳ, tối nghĩa, không cần thiết. Nó như thơ của một người nào khác! Không phải Thiên Giang.

Đó là những câu như: “Cơn phù đồ, cuộc thế giả-ly nhau” Hoặc “Ngồi tự tĩnh trạm nhiên, ai hỏi đá”  

Tóm lại, thơ Thiên Giang theo chú, đẹp ở chỗ giản dị, tự nhiên với những so sánh, liên tưởng đơn giản nhưng bất ngờ…

Chú sẽ yêu cầu người phụ trách phần kỹ thuật, post lên trang nhà, tất cả 5 bài thơ của Thiên Giang, ngay sau thư ngỏ này.

Chú hy vọng người bạn trẻ của chú, sẽ có thêm nhiều bài thơ với những câu thơ hay.

Lòng quý, mến,

Du Tử Lê,

(Calif. ngày 16-12-2012.)

 

thie_giang-content

Thiên Giang

 

Dấu Trần

Ơi ngày tháng mỏi mòn chân gót nhỏ

Người về đâu rầm rập lối không quen

Đi có thỏa một đời trong biển mộng

Quyến luyến gì, mai về đất không tên?

 

Gió là gió của ngàn xưa thổi đến

Hay chỉ là vết tích của mai sau

Đời có phải đã từng đi chẳng hẹn

Dòng sông nào con nước cuốn qua mau

 

Ta là biển, là trời, hay là cỏ

Vẫn là ta của nhỏ bé hư vô

Kia vệt nắng chảy dài trên lá nhỏ

Có trở về trên màu lá xanh tô ?

 

Ai đã đến, như chưa từng ở lại

Người trở về dường như lại ra đi

Vượt bao ải, lắm đèo cao khắc khoải

Cuộc trăm năm chỉ một thoáng xuân thì

 

Ơi lá nhỏ cơn gió nào đứt vội

Thoảng một đời đã về đất xanh rêu

Ngàn năm mỏng, đá cũng mòn thất thểu

Phận nhân sinh nghe thương nhớ bao chiều

 

Ơi ngày tháng mỏi mòn chân gót nhỏ

Người về đâu rầm rập lối không quen

Đi có thỏa một đời trong biển mộng

Quyến luyến gì, mai về đất không tên?

Thiên Giang

3/9/12

 

Có Một Tháng Tư Như Thế !

(Viết để tưởng nhớ ba)

Tháng Tư ngày chim vỡ tổ

Tràn bờ nước đỏ nơi nơi

Bầy non xa cành đứng đợi

Lạc nhau cách mấy phương trời

 

Tháng Tư giật mình tiếng Cuốc

Anh về ngõ gió buồn tênh

Nửa đêm nghe hồn tỉnh giấc

Một con mắt nhắm, con quên

 

Tháng tư bụi mờ nhân ảnh

Giăng ngang phủ kín cuộc đời

Áo quần, cơm ăn chẳng đủ

Thơ thành một xác mơ trơi

 

Tháng Tư người vui, kẻ khóc

Ta đi nhặt nhạnh cuộc tàn

Gom về một một pho ký ức

Ố đời, hoen nét dung nhan

 

Tháng Tư nhạc thành cán cuốc

Điệu buồn rung chẳng thành câu

Ầu ơ Thái Bình đôi ngã

Một lần vẫy, hết gặp nhau

 

Tháng Tư em ngồi soi kiếng

Thấy mình một kẻ không quen

Mà đâu chỉ mình em thế

Giận người, em cũng phải khen

 

Tháng Tư ta nằm úp mặt

Nghe hồn lọt xuống chõng tre

Đan xen khung trời chới với

Cố ru giấc ngủ trưa hè

 

Tháng Tư nỗi lo không tới

Nỗi buồn chẳng đáy chơi vơi

Bạn cũ nhìn nhau cũng lạ

Tiếng cười lạ hoắc trên môi

 

Tháng Tư em ngồi xuống đó

Nghe ta kể hết sự đời

Nghe rồi đừng thôi nhớ nữa

Thăng trầm như một cuộc chơi.

 

Thiên Giang (A.N)

Tháng 4/2012

 

Tàn Tích

Chỉ một chút hơi tàn là có thể

Cơn phù đồ, cuộc thế giả-ly nhau

Ba tấc đất dễ chôn sâu kỷ niệm ?

Vầng dương xuân tái tạo đã bao lần

 

Buồn cổ mộ, độc hành ai vẫn bước

Cuộc rong chơi lắm kẻ ngỡ lâu dài

Trong nháy mắt một sát na cũng tạm

Trăng bên đời, sương mấy giọt long lanh

 

Ngồi tự tĩnh trạm nhiên, ai hỏi đá

Suốt ngàn năm lòng đã nghĩ chuyện gì

Nào có thấy rêu phong muôn lối tỏa

Đã bình yên quên hết chuyện sân si ?

 

Trăng cổ tích vẫn là trăng cổ tích

Ta bây giờ hay cổ tích mai sau

Em có trẻ giấc tươi trong già cỗi

So bây giờ, hay so đến thuở nào ?

 

Ngày mai đó ta sẽ thành mây trắng

Chỉ xin em một chút nắng bên đời

Đêm băng giá chiếu thầm trong ảo mộng

Giữa luân hồi xanh mấy cõi trăng sao.

Thiên Giang

11-19-12

 

Dấu Xa

(Mến Tặng C.H.S)

Em đi trên phố cũ

Nghe lòng mới nỗi niềm

Dấu chân người dạo phố

Vang đời nỗi lênh đênh

 

Em đi trên phố đông

Thèm một bàn tay nắm

Trời chợt mưa, chợt nắng

Em chợt nhớ, chợt quên

 

Đêm nằm im, nằm im

Nghe sóng xa vọng lại

Ai ngang bờ đại hải

Sợ con nước mênh mông

 

Em dòng sông, dòng sông

Đoạn nào anh đã tắm

Mơ về bên biển rộng

Thành bên lở, bên bồi

 

Anh triều dâng, triều dâng

Ngập lòng em thổn thức

Con sóng nào vừa giật

Bọt trắng xóa lưng đê

 

Ta ngày nay, ngày sau

Có còn ta một thuở

Vui lửa lòng bên nhau

Đóm tàn theo nhung nhớ...

Thiên Giang (A.N)

2/2012

 

Phủ Phục

Có đôi lúc thấy mình như đạo sĩ

Giữa tình em tìm chân lý diệu kỳ

Bao thao thức trải dài lên cửa gió

Màu thanh thiên em rủ áo rong chơi

 

Ta đạo sĩ say cuồng chân lý lạ

Đời bỏ quên ngay dưới cội thông già

Yêu mãnh liệt những điều không thể tưởng

Đau từng cơn như toác thịt, bong da

 

Em có lúc linh thiêng như nữ thánh

Ta tham lam như một tín đồ khờ

Câu khấn nguyện chẳng khi nào trọn vẹn

Bởi hồn mình đã mất, tại nơi em

 

Ta lú lẫn ngỡ mình như đắc đạo

Cũng bởi là ngây ngất giống như nhau

Ngày nắng đẹp em về trong mầu nhiệm

Ta xanh xao bao thuở cũng đâu bằng

 

Ta đạo sĩ có chút gì tà đạo

Mà thực ra chân lý cũng tròn đầy

Chỉ có khác giữa yêu và khổ lụy

Chẳng bao giờ ta giác ngộ chua cay.

Thiên Giang

Tháng Mười, 2012

 

Ý kiến bạn đọc
10 Tháng Mười 20192:00 CH
Khách
Anh Trai của em quá tuyệt vời
Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
18 Tháng Hai 20239:43 SA(Xem: 352)
Ngồi trên xe lăn, tay chỉ cử động được một ngón, mà có đến mười mấy tác phẩm nối gót nhau ra đời
22 Tháng Mười Hai 20225:54 CH(Xem: 284)
Trịnh Bửu Hoài đã mang trọn hành trang thơ như một người giữ vườn nhặt suốt đời chưa hết mùi hương.
19 Tháng Mười Hai 20222:48 CH(Xem: 445)
Ngoài là bác sĩ, Đỗ Hồng Ngọc còn là một nhà thơ (Đỗ Nghê), một họa sĩ của những bức ký họa được bạn bè yêu thích.
04 Tháng Mười Hai 202210:42 SA(Xem: 384)
Cuộc hành trình sáng tạo và chia sẻ của Đỗ Nghê/ Đỗ Hồng Ngọc quả là sinh động và đích thực chân dung Đỗ Hồng Ngọc- một người thông tuệ,
15 Tháng Mười Một 20229:05 SA(Xem: 389)
Khi tôi viết những dòng này, ông đã về với cát bụi.
14 Tháng Mười Một 20229:59 SA(Xem: 327)
Tháng 10/2022 tới đây là kỷ niệm 31 năm kể từ khi tạp chí Hợp Lưu ra đời.
19 Tháng Mười 202210:19 SA(Xem: 397)
Tôi nghiệm nhà văn Trần Thùy Mai có lý khi cho rằng mỗi lần ra đời một tác phẩm mới, Vĩnh Quyền lại làm ta ngạc nhiên vì sắc màu mới.
09 Tháng Mười 202212:00 SA(Xem: 5285)
Có thể có người không đồng ý, nhưng theo tôi, Nguyễn Ngọc Tư là hiện tượng tiểu biểu, nổi bật nhất của sinh hoạt văn xuôi Việt, 40 năm qua, kể từ 1975 tới 2015 trong số những người viết trẻ.
05 Tháng Mười 202210:44 SA(Xem: 724)
Phùng Quang Thuận, kỳ vọng và gửi gắm điều gì qua những con chữ chắt chiu ắp ủ bao năm?
28 Tháng Tám 20224:06 CH(Xem: 765)
Tuổi đời, chắc tôi chỉ tuổi em gái ảnh. Tuổi văn, tuổi viết này viết nọ, tôi chỉ cỡ môn đệ, hoặc có tự mình đánh giá cao hơn, thì cũng chỉ là lớp cầm viết hậu sinh, đúng nghĩa.
Du Tử Lê Thơ Toàn Tập/ Trọn bộ 4 tập, trên 2000 trang
Cơ sở HT Productions cùng với công ty Amazon đã ấn hành Tuyển tập tùy bút “Chỉ nhớ người thôi, đủ hết đời” của nhà thơ Du Tử Lê.
Trường hợp muốn có chữ ký tác giả để lưu niệm, ở Việt Nam, xin liên lạc với Cô Sóc, tel.: 090-360-4722. Ngoài Việt Nam, xin liên lạc với Ms. Phan Hạnh Tuyền, Email:phanhanhtuyen@gmail.com
Ở lần tái bản này, ngoài phần hiệu đính, cơ sở HT Productions còn có phần hình ảnh trên dưới 50 tác giả được đề cập trong sách.
TÁC GIẢ
(Xem: 7610)
Người đầu tiên hăm hở xắn tay áo, bước vào lãnh vực xuất bản, giai đoạn sơ khai, là ông Đỗ Ngọc Tùng, nhà Đại Nam
(Xem: 8609)
Tôi không rõ thời gian ở VN trước tháng 4-1975, nhà báo Ngọc Hoài Phương có làm thơ nhiều không?
(Xem: 18102)
Nếu không kể những nhà xuất bản chuyên nghiệp như nhà Sống Mới, Khai Trí, Đồng Nai, Nguyễn Đình Vượng, hay Lá Bối, An Tiêm, Nam Sơn, Trí Đăng…thì, những nhà xuất bản được điều hành bởi các nhà văn, nhà thơ cũng đã tạo được ít, nhiều tiếng.
(Xem: 5813)
Trong sinh hoạt âm nhạc tại miền nam VN, 20 năm (1954-1975) rất nhiều người biết tên tuổi nhạc sĩ Ngọc Chánh.
(Xem: 8393)
Họ Phạm còn được nhìn nhận là người khai sáng môn Thể dục Khí công Hoàng Hạc, ở miền nam California.
(Xem: 4552)
Ông chọn làm chiếc lá thu đầu tiên bay vào không gian mùa Thu tuyệt đẹp vừa chớm ở Cali.
(Xem: 197)
Thơ Du Tử Lê sang trọng, giàu hình tượng, điển tích cùng với mối liên tưởng phong phú đi sâu vào tầng lớp sinh viên, trí thức.
(Xem: 9921)
Du Tử Lê, quả nhiên vẫn là một nhà thơ hiếm hoi. Anh vẫn một mình một cõi. Đó là một điều đặc biệt. Và đối với một thi sĩ, thì đó là một sự thành công.
(Xem: 10074)
“Ngay sau khi gặp ông, tôi đã bước sang “chặng đường ngỡ ngàng.” Không ngỡ ngàng sao được khi mà đứng bên ông
(Xem: 4534)
Thi ca lan tỏa không chỉ trong từng ngóc ngách của căn nhà ông ở
(Xem: 15773)
Tình Sầu Du Tử Lê - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Phạm Duy - Tiếng hát: Thái Thanh
(Xem: 5599)
Nhưng, khi em về nhà ngày hôm nay, thì bố của em, đã không còn.
(Xem: 5497)
Thơ Du Tử Lê, nhạc: Trần Duy Đức
(Xem: 5909)
Thời gian vừa qua, nhà thơ Du Tử Lê có nhận trả lời phỏng vấn hai đài truyền hình ở miền nam Cali là SET/TV và V-Star-TV.
(Xem: 6098)
Triển lãm tranh của Du Tử Lê, được tổ chức tại tư gia của ông bà Nhạc Sĩ Đăng Khánh-Phương Hoa
(Xem: 26412)
Tôi gọi thơ Du Tử Lê là thơ áo vàng, thơ vô địch, thơ về đầu.
(Xem: 18283)
12-18-2009 Nhà thơ Du Tử Lê phỏng vấn nhạc sĩ Thân Trọng Uyên Phươn
(Xem: 21593)
Khi gối đầu lên ngực em - Thơ Du Tử Lê - Nhac: Tịnh Hiếu, Khoa Nguyễn - Tiếng hát: Đồng Thảo
(Xem: 19571)
Người về như bụi - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Hoàng Quốc Bảo - Tiếng hát: Kim Tước
(Xem: 18039)
Hỏi chúa đi rồi em sẽ hay - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Hoàng Thanh Tâm - Tiếng hát: Tuấn Anh
(Xem: 15457)
Khái Quát Văn Học Ba Miền - Du Tử Lê, Nguyễn Mạnh Trinh, Thái Tú Hạp
(Xem: 14569)
2013-03-30 Triển lãm tranh Du Tử Lê - Falls Church - Virginia
(Xem: 14757)
Nhạc sĩ Đăng Khánh cư ngụ tại Houston Texas, ngoài là một nhạc sĩ ông còn là một nha sĩ
(Xem: 13780)
Triển Lãm Tranh Du Tử Lê ở Hoa Thịnh Đốn
(Xem: 13545)
Triển lãm Tranh và đêm nhạc "Giữ Đời Cho Nhau" Du Tử Lê đã gặt hái sự thành công tại Seattl
(Xem: 20658)
Nhà báo Lê Văn là cựu Giám Đốc đài VOA phần Việt Ngữ
(Xem: 27845)
ngọn cây có những trời giông bão. ta có nghìn năm đợi một người
(Xem: 32100)
Cung Trầm Tưởng sinh ngày 28/2/1932 tại Hà Nội. Năm 15 tuổi ông bắt đầu làm thơ,