Em biết không? Đôi khi anh rất thèm Nghe một bài Thánh Ca quen thuộc Để lòng mình Thơm lại chút hương xưa Nhưng thời gian Đã vô tình lấp khuất Bao kỷ niệm Thời thơ ấu ngọt ngào.
Em biết không? Anh bây giờ Như viên sỏi ven đường Và thời gian Là cậu bé vô tình Đá anh lăn Trên đường đời vô định.
Em biết không? Anh chẳng còn nhớ được Bài Thánh Ca đã hát nhiều lần Nên đêm nay Trong giáo đường rộn rã Anh ngồi nghe Thánh Ca Bằng con tim băng giá Vì thời gian Đã cướp hết trong anh Những nao nức Xôn xao thời xuân trẻ.
Giáng Sinh! Giáng Sinh! Không có chút bình an Trong hồn anh Cây trụi lá ven đồi.
Trường hợp muốn có chữ ký tác giả để lưu niệm, ở Việt Nam, xin liên lạc với Cô Sóc, tel.: 090-260-4722. Ngoài Việt Nam, xin liên lạc với Ms. Phan Hạnh Tuyền, Email:phanhanhtuyen@gmail.com
Khi gặp Bùi Xuân Phái, thấy nhau, chúng tôi cùng bùi ngùi. Chúng tôi không nói được với nhau một lời nào!.! chỉ nhìn nhau. Mặc cho những giọt mắt già nua, hiếm hoi, lặng lẽ chảy…
Tôi mượn câu thơ kết trong bài 'Đêm, nhớ trăng Sài Gòn' của Du Tử Lê để làm tựa cho bài viết này, bài viết về ông: Du Tử Lê - một nhà thơ có tầm ảnh hưởng lớn đối với văn chương Việt Nam.
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.