này, yêu dấu, em nhớ gì không nhỉ
những mùi cây cỏ mục rã bên đường
đêm thơm ngát với chùm hoa dạ lý
nụ hôn nào đã ướp lá hương sen ?
này, yêu dấu, những mùa trăng quê cũ
những đêm nồng, chăn gối có hơi nhau
những mơ mòng nói nhỏ với...mai sau
những không thể...nói riêng cùng cây cỏ
ta thất chí đứng bên này bờ biển
ngóng chút tình còn sót lại bên kia
hồn tan vỡ từng miển chai phụ rẫy
cắm lên tường kỷ niệm đã bong khô
đời trôi dạt còn chút tình cố quốc
chết đem theo cho bớt tủi linh hồn
em cũng thế, có vì cơm với áo
mai chia tay cố giữ lại cho mình
mai chia tay cố giữ lại chút tình
chút rực rỡ của dòng sông quê cũ
chút kiêu hãnh của một người thiếu nữ
chút êm đềm của những sáng trong...thơ
chút mơ màng của những tối mưa, xưa
chút đau khổ...vu vơ thời mới lớn
chút ngây dại của tình yêu mới chớm
những con đường xanh mát lá me non
những bâng khuâng sánh bước với...u buồn
đến lớp học và ngồi chung một...góc
những e ấp ngủ chung cùng mộng đẹp
những gọi thầm xấu hổ với...môi thơm
những rộn ràng giấu nhẹm dưới...chăn đơn
những tha thiết hiện thân thành cuống quýt
... ...
em cố giữ chút hồn con gái Việt
mai chia tay, ta gửi nốt cho người
mai chia tay, ta bước xuống cuộc đời
với tan nát từ đây : ngày...tháng...ấy.