Một tay ôm con một tay ôm đàn
Không còn tay nào mẹ vẫy chào khu rừng lãng mạn khói lửa
Tôi bắt đầu tôi dưới chân cầu
thở mùi tanh của cá
Tắm dòng sông nước đen
Từ tiếng rao bán báo tôi lớn lên
Từ tiếng gõ vào thùng đánh giầy tôi lớn lên
Em dậy thì bên kia sông
Tôi tỏ tình bằng im lặng.
Cha tôi bỏ xác trên rừng
Mẹ ngồi đan áo mũi tên đâm vào ngón tay
Nước mắt rơi xuống hai chữ anh hùng
Tôi tiếp tục cầm súng đi ngược chiều của Trường Sơn
Mở khóa an toàn bắn chỉ thiên
Cuộc đấu tranh đã kết thúc
Tôi và em bày ra một xung đột khác
Mẹ không còn ngồi đan áo
Ngón tay còn nhỏ máu
Ngón tay bấm vào dây đàn
Nốt nhạc rơi xuống hai chữ anh hùng
Con toi ngồi vẽ chân dung tôi
Không rõ nét
Vũ Trọng Quang
14.04.2013
Gửi ý kiến của bạn