Em hãy vì ta ru một đời vọng tưởng Cơn mê nào thiền định khó nguôi ngoai Tìm chân lý ta lục tung bể khổ Thấy được gì trong nỗi nhớ u hoài ?
Em hãy vì ta dựng một Niết Bàn có thực Giữa mong manh vẫn lấp lánh nụ cười Trăng hiện hữu ngay giữa lòng bão dữ Em Hải Triều âm sắc một trầm tư
Ta đứng giữa một đôi bờ sinh tử "Niêm hoa" kia chưa thể đạt nụ cười * Bởi thương quá biết bao điều tưởng thật Mà tình em ta ngất ngưởng mấy trùng khơi
Để đôi lúc buông tiếng cười ngạo nghễ Trên nỗi đau, trên số phận cuộc đời Những chóng vánh đo bằng thương với nhớ Mà chiều dài là những khổ đau thêm
Hãy ru ta, em về từ kiếp trước ! Cho vị lai ta ngủ mãi trong mơ Đời mục ruỗng, vẫn còn thương để nhớ Vẫn còn nghe con nước vỗ đôi bờ. Thiên GiangDallas, một ngày giữa tháng Tư, 2013
Trường hợp muốn có chữ ký tác giả để lưu niệm, ở Việt Nam, xin liên lạc với Cô Sóc, tel.: 090-360-4722. Ngoài Việt Nam, xin liên lạc với Ms. Phan Hạnh Tuyền, Email:phanhanhtuyen@gmail.com
Trong lịch sử tân nhạc Việt, dường như không có một nhạc sĩ nào nổi tiếng ngay với sáng tác đầu tay, ở tuổi niên thiếu, khi chỉ mới 14, 15 tuổi, như trường hợp Cung Tiến
Bài thơ đầu tiên (?) của Tô Thùy Yên được giới thiệu trên Sáng Tạo, gây tiếng vang lớn và, dư âm của nó, kéo dài nhiều năm sau, là “Cánh đồng con ngựa chuyến tàu” viết tháng 4 năm 1956.
Hay ước nguyện cuối cùng trước khi nhắm mắt, không chỉ của giới trẻ mà, của rất nhiều văn nghệ sĩ thời đó là, một lần được đứng dưới những ngọn đèn vàng của ga Lyon!
Du Tử Lê là Thi Sĩ Một Đời. Thi Sĩ Viết Hoa, tôi viết và biết về thi sĩ như thế. Ông không chỉ làm thơ. Ông sống với thơ. Sống bằng thơ. Thơ với ông là một.
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.