Câu hỏi của Truoc Tran (từ xứ cao bồi)
1. Trong ba thứ trí, thể, đức... Trí dục và Thể dục ngày nay còn cập thời, ai cũng muốn học cao, sống khoẻ, thế nhưng đức dục hình như toàn cầu chỉ dạy bậc tiểu học thôi (thế hệ xưa kìa, nay không biết có còn dạy ở tiểu học nữa hay không). Tại sao? Không chú trọng đức dục, như vậy con người ngày nay có kém tốt hơn con người thời xưa không? Nếu được lựa thời để sống Bác sĩ lựa thời nào?
Đỗ Hồng Ngọc trả lời:
Con người thời nào cũng tốt cả. “Nhân chi sơ tánh bổn thiện” mà! Chẳng qua cái môi trường sống ngày nay ghê gớm quá. Truyền thông đại chúng lan truyền đến mọi hang cùng ngỏ hẻm, núi cao vực sâu… khiến con người bổn thiện “không chốn nương thân”! Với phương châm truyền thông “xe cán chó không phải là tin mà chó cán xe mới là tin” thì sự gieo rắc các thứ mới thật là đáng sợ. Trăm nghe đức dục ở lớp sao bằng một thấy trên màn hình, trên phim ảnh, sách báo… nhồi nhét suốt ngày đêm. Tôi có dịp xem một phóng sự ở vùng núi cao dân tộc thiểu số hiền lành kia, nay tuổi trẻ đã bỏ mặc Già làng, đi săn heo rừng bán để mua rượu và thuốc lá, hát karaoke, xem phim hành động, khiêu dâm… Già làng còn biết phải làm gì?
Nếu được lựa thời để sống ư? Thì nên lựa thời Nghiêu Thuấn (chỉ là huyền thoại!). Vũ Hoàng Chương từng viết: Lũ chúng ta đầu thai lầm thế kỷ! Vả lại, còn phải tùy nghiệp, tùy duyên nữa chứ! Ba mà không gặp Má thì mình là ai?
2. Một người mẹ có hiểu biết sẽ mang lại thế hệ tới tốt đẹp hơn. Thời nay nên dạy phụ nữ VN những gì? (Đương nhiên dạy phu tử tùng tử thì không còn hạp thời :> ).
Đỗ Hồng Ngọc trả lời:
Không dạy “Tam tòng” (tại gia tòng phụ, xuất giá tòng phu, phu tử tòng tử) thì dạy… “Tứ đức”: Công, Dung, Ngôn, Hạnh cũng tốt quá đi chứ! Phụ nữ ngày nay đã có nhiều người làm Tổng thống, thủ tướng…rồi đó! Một nghiên cứu của UNICEF cho thấy ở một số nước đang phát triển, các bà mẹ có trình độ lớp 5 (tiểu học) thì nuôi con giỏi, tỷ lệ tử vong trẻ dưới 5 tuổi thấp nhiều lần so với nhóm bà mẹ mù chữ. Còn ngôn, dung, hạnh ư? Ai chẳng muốn phụ nữ thì phải đẹp, phải là…phụ nữ? Oan oan thư cưu/ Tại hà tri châu/ yểu điệu thục nữ/ quân tử hảo cầu (Kinh Thi). Ngàn năm trước đã vậy, ngàn năm sau chắc cũng sẽ vậy. Còn cái đẹp, thì như Bùi Giáng đã viết: Em ơi em đẹp vô cùng/ Vì em có cái lạ lùng bên trong… (Cái đẹp www.dohongngoc.com). Cái đẹp bên trong ấy mới là cái đẹp tuyệt vời chớ phải không?
Thân mến,