
Tranh Lê Thánh Thư
tôi như một cây già
bứng đi trồng nơi khác
rễ không luồn đất mới
nên cứ hoài lung lay
tay phải thành tay trái
chút rễ non xéo quày
nắm đất quen hết nhựa
tôi chết khô. từng ngày
trót làm người xa xứ
bao góc nhọn cuộc đời
như mũi tên vút tới
chảy máu hoài không thôi
đêm. thương tích. ngọt ngào
ngày. êm đềm. gượng gạo
cuộc sống vừa ngắn dài
tình yêu thành chiêm bao
tôi lạc tôi. mất tích
con đường dài bóng nghiêng
tìm tôi. tôi tìm mãi
lạ đến bước chân mình.
Gửi ý kiến của bạn