
Viết cho Em trong một ngày thưa nắng
Người nói với nhân gian lời đãi ngộ
Ta hàn huyên câu chuyện giữa đời thường
Quan mật thiết không em ai biết được
Tự tình chung ngần ấy mấy yêu thương ?
Cũng có thể đời chung người mặc kệ !
Ai gian nan, ai ướt lệ, ai hay
Nhưng có một điểm chung đều đã rõ
Một lần không... ai khóc giữa cõi này ?
Em mật đắng trái yêu thương có ngọt
Trao cho người ngày thơm thảo, mau quên
Ta tích cóp bên đời nhiều ước hẹn
Đã mấy khi trả giá những ươn hèn ?
Nói với em, lời phải đâu chiếu lệ
Mặc tình chi rong rủi những ngôn từ
Lời mặn đắng đôi khi không cất được
Thả cho lòng nông nỗi những vô tư
Đêm cứ xuống, ngày lên, đời vẫn đó
Ta loanh quanh cũng một kiếp con tằm
Nhưng chẳng thể quay lưng em có hiểu
Bởi thương đời, thương cả áo em xanh
Ta như kẻ đi ngang đời một kiếp
Gặp nhau đây như duyên nợ bao đời
Tay nắm lấy bàn tay trao chút ấm
Lòng rộn ràng bằng bao nhịp tim ơi !
Ngày mai đó cuối trời thưa chút nắng
Màu hanh vàng em có nhận ra nhau
Ta vẫn thấy dáng em ngời đâu đó
Mặc hồn nhiên áo mỏng, lụa thanh cao
Ngày mai đó cuối trời trông nắng tắt
Giữa bình yên mong một cõi đi về
Em hãy dựa vai ta mà thả mộng
Sá chi đời mục rữa những cơn mê.
Thiên Giang
4/2013
Gửi ý kiến của bạn