Tranh Du Tử Lê
có thể bạn không biết,
buổi sáng rỗi hơi, chẳng biết
làm gì!
nó móc tim ra chơi.
mặc cho kỷ niệm vầy vọc hai
tâm thất.
nó hỏi tôi có vui?
tôi nghĩ tốt nhất:
im lặng.
dù những con cockatiel hối
thúc tôi nói đi. nói đi. nói đi!?!
tháng sáu đỉnh cao?
tháng sáu vực sâu?
tháng sáu đỏ bầm vết nứt chia
ly?
tháng sáu tọng đầy bụng sỏi,
đá, rác rến (luôn cả thịt nhúng và, tử thần)…
rồi hả hê thẩy tôi vào bệnh
viện.
có thể bạn không biết,
buổi trưa rỗi hơi, chẳng biết
làm gì!
nó móc tim ra chơi
khiến cây lý góc vườn xanh
mặt,
nhắm mắt!
nó hỏi tôi có vui?tôi nghĩ tốt nhất:
im lặng.
dù bức tượng cuối sân
nhắc nhở tôi nói đi. nói đi. nói đi!?!
khi nắng / mưa đời xé tơi, rồi xào / nấu tôi,
với bột ngọt tỵ hiềm / nhỏ nhen / phỉ báng / chụp mũ…
tôi ăn, nuốt chính tôi,
(cùng nỗi buồn T. nhiều tuần qua).
tôi nghe thịt / da mình rách. toác!
có thể bạn không biết,
buổi chiều rỗi hơi, chẳng biết làm gì!
nó móc tim ra chơi.
rồi cãi nhau điên cuồng với mấy con chó
nó hỏi tôi có vui?
tôi nghĩ tốt nhất:
im lặng.
dù bức tranh bị những tảng mầu sượng trân
đóng đinh trên khung vải,
sặc-sỡ-nhắc-nhở tôi nói đi. nói đi. nói đi!?!
khi hận thù tăng tốc!!!
và, vòng phấn chia cách như dao,
tự mình vạch lấy!
có thể bạn không biết,
đêm rỗi hơi, chẳng biết làm gì!
nó móc tim ra chơi.
rồi xẻ dọc ngậm ngùi,
làm đường cho thời gian đuổi / xô nhau miết. miết.
nó hỏi tôi có vui?
tôi nói,
già rồi!
trái tim chỉ cho tôi dấu hỏi!.!
Du Tử Lê
(Garden Grove, June 2013)
Gửi ý kiến của bạn