
(Thân Tặng ThD)
Mây vá víu lửa đời ngưng cạn bấc
Một hư không vẫn chật mấy tâm tình
Xương cốt cũ rã rời thân gỗ mục
Chuyện con người xanh phiến đá lặng thinh
Sầu chất chứa, hỏi lòng như hỏi đất
Mộng phù du tay đó vẫn đưa ra
Lòng gặng hỏi một nín thinh muôn thuở
Cánh chim trời, hò hẹn những phương xa
Ta đã bước những dấu chân bão xóa
Bụi thời gian xanh ảo ảnh xa vời
Đêm gõ cửa mộng tàn canh rũ rục
Mai em về kịp thấy lá vàng rơi ?
Khơi ánh bấc, xốc lại vai lần cuối
Bờ vai rung cho hết nghĩa con người
Sương mạc lệ dâng nốt lời cung tiễn
Trăm năm dài không đủ một cuộc vui...
Thiên Giang
Dallas 7/6/13
Gửi ý kiến của bạn