Cá Koi (Hình Triết Trần)
một
ngày thấu hiểu mây trôi
cao xanh cũng chứa tả tơi
trong lòng
thử làm một chuyến xe đông
đi không
để đến và không để về
thử làm thú giữa hoang
khê
động tình tru thót cơn mê kiếp người
thử
bỏ mình lại ven trời
như đôi dép kẻ trầm trôi
xuống dòng
thử vào bệnh viện ngày đông
để
nhìn vào cuộc chưa xong giật mình
một vài mầm khóc
sơ sinh
dăm ba tiếng cú tâm linh gọi về
ngổn ngang
thân thể gây tê
còn bao người sống hôn mê ngoài
đời
thử nghe một tiếng chuông rơi
ngày như
tiếng mõ rã rời chậm mau
ai cười rách cả cơn
đau
câu kinh an lạc mà sâu thẳm buồn
thử dừng
một nhịp luôn luôn
thử quên cho lạc con đường đã
quen
thử làm một kẻ bệnh hen
để bên hơi thở như
bên món quà
nẻo người gần quá hóa xa
quen đi lối
khóc ngại qua ngõ cười
đôi khi hạnh phúc cũng
lười
đôi khi chưa đếm đến mười đã trăm
bồng
lai tiên cảnh xa xăm
trời cao chắc cũng âm thầm xanh
thôi
bên trong cái sự mười mươi
vài con sâu nhỏ
nằm cười héo hon
kén
lòng nhấm cải đắng non
có buồn cũng phải buồn ngon
mới buồn
thử mang cả chợ bán buôn
vào tu một
chốc nghe chuông cõi thiền
thử cảm ân đấng vô
biên
ban cho thức ngủ còn liền vào da
còn ai trong
giấc mộng ma
ta là thân thể hay là vong linh
mệt
không đuổi kịp chính mình
hai con mắt mở vô minh ra
nhìn
Thân mến