Chào hoa Văn Câu thơ lục bát làm quà Đàng sau anh Phố núi băng đồi, đường vó ngựa ra chiến trường xa xưa Boston ở lại những giòng sông nước ngọt Ai "uống rượu một mình" Và tìm kiếm những con đường có gió reo Anh cứ đi đi Giàn mặt hồ Những chiều thu rất vàng và hàng cây vụt cao lên theo từng
góc trời sáng lá Ẩn trú trong ký ức ổ rơm Anh cứ đi đi Như đã đưa sang đây với anh nửa đời chia Anh cứ đến Ở lại đó Thử xem, không chừng At-lan-ta son trẻ và nồng ấm hơn thêm Rồi hôm nào lại trở về Sài Gòn với rất đông người dù không
ai đưa đón
Chào Hoa văn Đếm bước chân anh Mùa đông Boston đến muộn lạ thường Ẩn trú trong ký ức ổ rơm Có lẽ những hạt nắng thổn thức rơi trên tuyết chưa tan Xuyên qua miền trong trẻo Gặp nhau vui vẻ quá thơ rơi Đợi Hoa Văn về Dù đã tàn cuộc binh biến Giải nghĩa nhịp quân hành Dễ mấy ai hiểu Trở về xóm làng Lòng không còn cảm bóng dáng bước chinh phu và thiếu phụ chờ
chồng Làm sao ta khóc? Em Pleiku - Komtum, bến Ninh Kiều, Cần Thơ đâu cả rồi! Ẩn trú trong ký ức ổ rơm Chỉ còn lại, may ra May ra, chỉ còn lại Tin mừng lục bát Hoa Văn ở lại Boston.
Trường hợp muốn có chữ ký tác giả để lưu niệm, ở Việt Nam, xin liên lạc với Cô Sóc, tel.: 090-260-4722. Ngoài Việt Nam, xin liên lạc với Ms. Phan Hạnh Tuyền, Email:phanhanhtuyen@gmail.com
Khi gặp Bùi Xuân Phái, thấy nhau, chúng tôi cùng bùi ngùi. Chúng tôi không nói được với nhau một lời nào!.! chỉ nhìn nhau. Mặc cho những giọt mắt già nua, hiếm hoi, lặng lẽ chảy…
Tôi mượn câu thơ kết trong bài 'Đêm, nhớ trăng Sài Gòn' của Du Tử Lê để làm tựa cho bài viết này, bài viết về ông: Du Tử Lê - một nhà thơ có tầm ảnh hưởng lớn đối với văn chương Việt Nam.
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.