Orchid by Đinh Cường
khi con chuồn chuồn bay đi
nó để lại đằng sau vết rách mềm lụa gió
cái đá lông nheo xé cửa
nắng lọt chiều hôm
tôi không phải con chuồn chuồn
tôi không biết bay
mỗi ngày đôi chân không dài mấy của tôi hết vấp sỏi to lại va sỏi nhỏ
mà tỉ dụ tôi bay
hành lý mang theo vô cùng giới hạn
[40 kí miễn phí là cùng !]
biết đâu vịn cớ an toàn mà tôi bỏ lại một phần
tôi
tôi không lãng mạn
tôi không anh hùng
nhưng tôi hơn khùng
tôi biết nhiều thứ còn hay ho hơn cả buồn
sẽ làm tôi biến đi nhanh hơn cái chết
[nói dóc vui thôi, tôi chết lâu rồi !]
tôi chết lâu rồi
vì thế, giờ thì tôi biết bay
cánh tôi không trong veo mỏng tang như cánh chuồn chuồn
mắt tôi ngầu hơn không trong veo như mắt chuồn chuồn
đuôi tôi to hơn không tong teo như đuôi chuồn chuồn
trời tôi cao hơn
…
tôi hơn chuồn chuồn nhiều thứ
…
ví như
vừa bay trên trời vừa đi dưới đất vừa niệm vừa la làng
đù móa
đừng tưởng dễ mà bay !
Gửi ý kiến của bạn