
Tranh Nguyên Khai
Gió cũng ngại ngùng, mây tím tái
Đầu đông tay đã rát khô da
Mấy ngọn đèn đêm trông ủy mị
Đường về ta hát Khổ Tâm Ca
Cứ lạnh lùng mà giữ chân nhau
Thèm điếu thuốc thơm lại chau mày
Ừ đã bỏ rồi không nhớ nữa
Tiễn biệt người đi cạn chén say.
Cứ bận lòng mà vẫn bay cao
Xa như những vì sao cõi lạ
Thong dong mây, chợt chiều đông tàn tạ
Tim tím lòng mang nỗi nhớ giao hòa
Ơn của đời thủy chung ta vẫn giữ
Mang hộ em một chiếc bóng bơ vơ
Miệng thầm niệm một câu thần chú mới
Án, thương người, trăm năm dứt đợi chờ.
Thiên Giang
Dallas, một ngày đông đá
Gửi ý kiến của bạn