Có lúc nghĩ điều này điều nọ Cảm thấy hồn như một biển đầy Có khi đếch nghĩ điều chi hết Hệt kẻ ngu đần cũng rất hay
Nghe đất
Nằm đây dưới bóng cây xanh Nhìn qua lá biếc lại xanh sắc trời Mát thơm đất trải bên người Nghe trong ẩm lạnh da người cũng thơm Đất lên hương, thấm qua hồn Nghe Vui thoáng đến với Buồn thoảng đi Giữa giờ trưa nắng uy nghi Bóng vây vây nhẹ hàng mi cúi đầu Người nằm nghe đất bao lâu Tai nương ngợ tiếng đời sau thở dài Lung linh sóng nắng đan cài Cõi Trong điệp điệp Cõi Ngoài mang mang Chợt đâu rụng tiếng phai tàn Rơi ngưng nửa ráng nắng vàng trôi qua Linh hồn thiếp giữa triều hoa Bóng hình thôi đã nhạt nhòa quanh thân
Dỗ bệnh
Mỗi lần cơ thể gây thành chuyện Ta lại cùng cơ thể chuyện trò Dỗ nó chớ gây thành chuyện lớn Nó nghĩ sao rồi nó lại cho Bệnh ở trong người thành bệnh bạn Bệnh ở lâu dài thành bệnh thân Gối tay lên bệnh nằm thanh thản Thành một đôi ta rất đá vàng
Thủy tận
Em đi vừa khuất trên đầu phố Anh đuổi theo sau bóng đã nhoà Đứng sững. Mới hay lìa cách đã Sơn cùng thủy tận giữa đôi ta
Không hiểu
Thế giới có triệu điều không hiểu Càng hiểu không ra lúc cuối đời Chẳng sao khi đã nằm trong đất Đọc ở sao trời sẽ hiểu thôi
(trích trong tập Ta thấy hình ta những miếu đền , Văn khoa, 1989)
Trường hợp muốn có chữ ký tác giả để lưu niệm, ở Việt Nam, xin liên lạc với Cô Sóc, tel.: 090-360-4722. Ngoài Việt Nam, xin liên lạc với Ms. Phan Hạnh Tuyền, Email:phanhanhtuyen@gmail.com
Bài thơ đầu tiên (?) của Tô Thùy Yên được giới thiệu trên Sáng Tạo, gây tiếng vang lớn và, dư âm của nó, kéo dài nhiều năm sau, là “Cánh đồng con ngựa chuyến tàu” viết tháng 4 năm 1956.
Hay ước nguyện cuối cùng trước khi nhắm mắt, không chỉ của giới trẻ mà, của rất nhiều văn nghệ sĩ thời đó là, một lần được đứng dưới những ngọn đèn vàng của ga Lyon!
ông được trao huy chương vàng cuộc triển lãm hội họa, do cơ quan Giáo Dục, Khoa Học và Văn Hóa UNESCO, thuộc tổ chức Liên Hiệp Quốc tổ chức tại Roma năm 1967.
Du Tử Lê là Thi Sĩ Một Đời. Thi Sĩ Viết Hoa, tôi viết và biết về thi sĩ như thế. Ông không chỉ làm thơ. Ông sống với thơ. Sống bằng thơ. Thơ với ông là một.
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.