*Câu hỏi của Nancy
Không kể mấy tác giả mà anh đã giới thiệu với website dutule.com (thí dụ thơ Nguyễn Vĩnh Tiến) riêng những tác giả trẻ ở miền Nam anh chú ý tới những ai? Có ai được anh đánh giá cao như Nguyễn Vĩnh Tiến không? Nếu có thì xin nói rõ, tại sao?
*Trả lời của Hà Quang Minh
Thật ra, tôi chú ý tới Nguyễn Vĩnh Tiến là bởi cái giao tình giữa hai người mà thôi. Chứ không phải tôi coi Nguyễn Vĩnh Tiến là một hiện tượng vượt trội so với mặt bằng còn lại. Những tác giả trẻ khác mà tôi mến mộ cũng nhiều lắm. Ở phía Nam, tôi đặc biệt thích thơ của Khương Hà, một cô gái trẻ tuổi, bản lĩnh và vô cùng sâu sắc. Khương Hà có những câu như:
ở ngày đầu tiên
tôi hỏi
tiếng gà gáy màu gì
tiếng xe chạy màu gì
tiếng chuông chùa màu gì
sao rất lạnh?
ở ngày thứ hai
tôi hỏi
mất ngủ màu gì
cơn điên màu gì
trận mê sảng màu gì?
nỗi tủi thân hình như màu xám
ở ngày thứ ba
tôi hỏi
ngưng thở màu gì
không thấy đường về màu gì
bay lên màu gì
rụng xuống màu gì
sao buồn như nỗi chết?
(trích bài Những Màu)
mà mỗi khi đọc xong, tôi không thể không cảm thấy nổi gai ốc. Bạn có thể đọc thêm nhiều thơ của Khương Hà ở trang (http://khuonghabui.wordpress.com).
Ngoài ra, tôi cũng khá thích thơ của Thận Nhiên, hay đặc biệt là thơ của Ngô Liêm Khoan, với câu thơ đặc sắc như sau:
Lên chùa mượn một quả chuông
Lật ngược làm nồi nấu thịt
Rồi qùy dâng lên cúng dường
Lòng thành khói hương nghi ngút
Thịt này con nấu nồi chuông
Không đem nồi da nấu thịt
Lửa vui thịt cũng không buồn
Sao mắt Phật mờ hơi nước
(Trích bài Phục Nguyên)
Nói chung, người viết trẻ ở phía Nam có tài không phải không có mà cơ bản, tôi nghĩ vậy, là họ còn giấu mình mà thôi.
Để kết thúc câu trả lời, có lẽ không có gì bằng giới thiệu cho bạn và các bạn khác một bài thơ mà tôi vô cùng yêu thích, cũng của một người viết vẫn luôn giấu mình như thế:
Dạo Khúc 27 - Nguyễn Quang Tấn - Ở chỗ mà chúng ta buông tay rơi vỡ chiếc bình Long lanh giọt nước tình duyên ...Nơi đó sau này thành sông thành biển Ai đã chèo thuyền vào cõi vô biên. Ở chỗ mà hương thơm của làn hơi thở Làm nở bừng tất cả những bông hoa Chiều nay là mây viễn xứ Một mai là gió giang hà. Ở chỗ mà chiếc chìa khóa vàng Rơi từ đỉnh tháp xuống mù tăm Tôi một mình cúi xuống Từ vực sâu lời gọi âm thầm. Ở chỗ mà chúng ta buông tay rơi vỡ chiếc bình Long lanh giọt nước tình duyên Nơi này thành sông thành biển ... Nơi này anh đã yêu em.